Vào ngày thứ ba sau khi bị bắt lên núi, tôi đã có khả năng đọc được suy nghĩ.
Tên thủ lĩnh trừng mắt nhìn tôi một cách hằn học, như thể giây tiếp theo sẽ thốt ra từ gì đó tục tĩu vậy.
Nhưng trong lòng hắn lại đang nghĩ:
[Hai ngày nay nàng chưa ăn gì, ta có nên dỗ nàng một chút không?]
[Nàng nhìn ta làm gì? Nhìn tới mức ta có chút khẩn trương rồi đây này.]