[Zhihu] - Tiểu Tiên Nữ Trong Lòng Tướng Quân

Chương 5


3 tuần


9.

Gần đây, trong kinh thành xôn xao việc hai vị tiểu thư của Lễ bộ Thượng thư không tham gia tuyển chọn thái tử phi cho thái tử nữa.

Đại tiểu thư Giang Liên Nguyệt bất ngờ gặp cướp nên sợ hãi quá độ mà đổ bệnh.

Nhị tiểu thư nửa đêm dậy uống nước, vô tình bị ngã, mặt bị hủy dung.

Mọi người đều tiếc cho cả đôi.

Lúc đó, ta đang nằm trong sân nhàn nhã thưởng hoa.

Vết thương trên mặt Giang Tích Âm vẫn chưa lành, nàng ta mỗi ngày đều khóc lóc ỉ ôi, lúc nghe thấy cô ta khóc, ta liền cảm thấy sảng khoái hơn.

Nha hoàn Tiểu Đào sau khi dọn dẹp phòng ốc của ta xong thì đi ra, trên tay nàng còn cầm một bông hoa đào.

“Tiểu thư, hôm nay em nhặt được cái này bên cửa sổ, là một cành hoa đào.”

“Hoa đào đẹp quá.”

Ta với tay cầm lấy nó, ngửi nhẹ.

Hương hoa đào tươi mát.

Ta đưa nó cho em ấy: “Tìm một cái lọ cắm vào cho tươi đi.”

Trong vài ngày qua, ta luôn có thể nhìn thấy một số món đồ mới lại ở trên bệ cửa sổ phòng mình.

Đôi khi là con châu chấu bằng rơm, đôi khi là hoa, đôi khi là diều, còn có kẹo…

Tiểu Đào gãi đầu: “Những thứ này là ai đưa vậy?”

Khóe miệng ta nhếch lên, nheo mắt nhìn những đám mây trên trời.

“Ai biết?”

“Có lẽ là người nào đó nhàm chán thôi…”

Ngày tháng dễ chịu như vậy trôi qua hơn nửa tháng.

Cho tới một ngày, Tiểu Đào bước ra khỏi phòng của ta.

Ta tưởng em ấy sẽ như thường lệ đưa đồ cho mình.

Nhưng Tiểu Đào lại kỳ quái nói: “Tiểu thư, hôm nay trên bệ cửa sổ không có gì.”

Ta sửng sốt: “Em tìm kỹ chưa?”

Tiểu Đào: “Em tìm rồi mà, không có gì hết.”

Cùng lúc đó, cha ta mặc quan phục đi tới.

Nhìn dáng vẻ này, hẳn là vừa mới thượng triều.

Chỉ là có vẻ muộn hơn mọi ngày.

Ta đứng lên đi đón ông, thấy sắc mặt ông khó coi, không khỏi hỏi: “Cha, trong triều sảnh ra chuyện sao?”

Cha ta thở dài: “Quân địch tập kích Mạc Bắc lúc nửa đêm, công phá vào Gia Lăng rồi.”

Đằng sau Gia Lăng chính là kinh thành.

Đó là pháo đài quân sự quan trọng nhất của đất nước này.

Nếu mà bị phá thì nguy to!

Thấy biểu hiện của ta không tốt lắm, cha đưa tay vỗ vai ta: “Tối hôm qua, Nha tướng giân đã mang theo 5 vạn quân mới chiêu mộ tới Mạc Bắc rồi.”

Ta đột nhiên nhớ lại những gì Tạ Lâm từng nói.

Hắn nói là hắn sẽ ra chiến trường, chiến đấu để lấy được thành tích.

Hắn cũng nói muốn cưới ta làm vợ.

Ta chợt tỉnh táo, vén váy lên chạy ra khỏi phủ.



Ta ngồi xe ngựa tới núi Song Lan, nơi Tạ Lâm đưa ta đi.

Tình cờ có một nhóm người đi tới đối diện.

Ta vén rèm xe lên hỏi: “Cho hỏi, gần đây có ngôi làng nào không ạ?”

Người dẫn đầu nhìn ta vài lần, giọng điệu khá là cung kính, “Thưa tiểu thư, trên ngọn núi thành vốn có một ngôi làng tên là Trăng Rằm.”

“Nhưng mà hôm qua nhận được tin tức, hôm nay chúng ta lên núi trấn sơn tặc, nhưng lại phát hiện thôn ở trên núi không có một bóng người.”

“Tất cả những tên cướp ở trong đó đều đã biến mất chỉ sau một đêm.”

Khi nhóm người rồi đi, hắn vẫn còn lẩm bẩm: “Thật kỳ lạ, thực sự là mọc cánh bay đi sao?”

Ta ngồi trong xe một lúc lâu không nói nên lời.

Người đánh xe gọi ta: “Tiểu thư, có cần đi tiếp không ạ?”

“Không, về nhà thôi.”

10.

Tháng đầu tiên Tạ Lâm đi Mạc Bắc.

Thái tử nạp thái tử phi, thái tử phi là cháu gái ruột của Tề thái phó.

Vừa có năng lực vừa có chính kiến, ngoại hình cũng xinh đẹp.

Giang Tích Âm ở nhà tức tới mức chỉ hận có thể chọc nát hai lỗ trên mặt ta.

Cửu hoàng tử vốn muốn để nàng ta ở bên cạnh, cho dù chỉ là một phi tần nho nhỏ.

Nhưng bây giờ, hắn thậm chí còn không muốn ngó ngàng tới nữa.

Nhìn khuôn mặt đau khổ của Giang Tích Âm.

Ta càng cười lớn hơn.



Tháng thứ ba Tạ Lâm tới Mạc Bắc.

Tin tốt từ Mạc Bắc truyền về, họ đã thủ được thành!

Nha tướng quân dẫn binh đóng đô ở cửa Gia Lăng.

Theo tin tức từ tiền tuyến, một người lính tên Tạ Lâm đã vô cùng dũng cảm khi xông pha trận mạc để giết kẻ thù, hắn cũng đã chặn được lưỡi gươm cho Nha tướng quân trong trận hỗn chiến, cứu ông ấy một mạng!

Bây giờ hắn có được sự chú ý trước mặt Nha tướng quân rồi!



Mùa thu năm Lâm An thứ 14.

Chuyện giữa Giang Tích Âm và Cửu hoàng tử không thể che giấu được nữa.

Bởi vì Giang Tích Âm mang thai.

Vì thể diện của hoàng thất, cũng vì thể diện của Giang phủ.

Hoàng đế gả Giang Tích Âm cho Cửu hoàng tử với tư cách là một phi tần.

Cha ta đã rất tức giận, ông ấy đã không nhìn mặt nàng ta nhiều ngày rồi.

Cho tới đêm trước ngày cưới của nàng ta.

Khi nàng ta xuất giá ra khỏi phủ, ta cùng mọi người đứng ở trong sân.

Cô ta dừng bước khi đi ngang qua ta.

Dưới sự giám sát của mọi người, nàng ta bước tới ôm lấy ta.

Thì thầm bên tai ta rằng: “Tỷ tỷ, lần này ta thắng rồi.”

Nàng ta nghĩ làm vợ lẽ cũng thật tuyệt.



Vào mùa đông năm Lâm An thứ 14, đứa con của Giang Tích Âm cuối cùng cũng không thể giữ được.

Như lời trước đây ta từng nói với nàng ta.

Cửu hoàng tử phi không phải là quả hồng mềm dễ bị người ta bắt nạt.

Giang Tích Âm làm nàng ta mất mặt trước các tiểu thư nhà giàu trong kinh đô, nàng ta nhất định sẽ quay lại báo thù.

Giang Tích Âm sau khi mất con đã làm ầm ĩ một trận.

Sau đó liền an phận trong một khoảng thời gian dài.

Khi một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người, nàng ta lại quay về như trước.

Nhưng ta có thể thấy rõ rằng nàng ta thay đổi rồi.

Trở nên yếu đuối hơn, dịu dàng và biết lấy lòng Cửu hoàng tử hơn.

Đôi khi ánh mắt nàng ta nhìn Cửu hoàng tử phi cũng khiến ta cảm thấy sợ hãi.

Nàng ta là muốn, có chết cũng phải lôi người kia theo sao.
 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play