Hôm đó là tiệc sinh nhật của Nhậm Ngạn Đông.
Ở hành lang phía ngoài phòng riêng, Thẩm Lăng khuyên Nhậm Ngạn Đông: “Lão tam, cậu nên quay đầu lại đi, đừng làm tổn thương Thịnh Hạ nữa. Có phải chỉ vì tên cô ấy có một chữ ”Hạ" nên cậu mới ở bên cô ấy đúng không?"
Nhậm Ngạn Đông liếc mắt nhìn anh ta, cho rằng anh ta ồn ào liền nói một câu: “Điếu thuốc này cũng không thể làm cậu im được chút à?”
Thẩm Lăng quay mặt sang một bên, đầu óc trống rỗng.
Thịnh Hạ đến tìm Nhậm Ngạn Đông với dự án hợp đồng đang cầm trong tay.
Nhậm Ngạn Đông xoay người lại, chạm phải ánh mắt của Thịnh Hạ. Thịnh Hạ bình tĩnh lại, bước tới, vẫn giữ nụ cười kiêu ngạo nhưng đổi xưng hô thành, “Nhậm tổng, anh cứ xem tôi như thế thân của Hạ Mộc, vậy có thể vui vẻ hơn mà ký hợp đồng giúp tôi nhỉ.”
Nhậm Ngạn Đông nhìn vào mắt cô nói: “Anh không xem em là thế thân của ai hết, làm sao có thể ký cho em được?” Anh uống hết ly rượu vang trong ly rồi xoay người bỏ đi.
Sau đó, Thịnh Hạ nói: “Em tin là anh không xem em là thế thân của ai cả, mà chỉ là bạn gái của anh, ký hợp đồng cho em đi.” Nhậm Ngạn Đông thậm chí không nhìn cô, cũng không trả lời câu hỏi của cô.
Say này, vì hợp đồng này mà Thịnh Hạ thấy rất có lỗi với những người trong đội, nhưng Nhậm Ngạn Đông vẫn không chịu ký giúp cô.
Sau đó Thịnh Hạ hỏi anh: “Giữa việc chia tay và ký hợp đồng, anh chọn cái nào?”
Nhậm Ngạn Đông: “Cái trước.”
Cuối cùng, Nhậm Ngạn Đông vẫn không ký hợp đồng cho Thịnh Hạ, về sau bản hợp đồng này được cất giữ cùng với giấy đăng ký kết hôn ở trong két sắt.
Năm đó, Thịnh Hạ không phải là thế thân của ai, mà cô là của anh.
_________