Ai cũng biết không có gì là thật sự trường tồn, mọi thứ đều tuân theo quy luật của tự nhiên, có mở đầu thì cũng có kết thúc, có nở rộ thì cũng sẽ phai tàn, có gặp nhau cũng sẽ có ly biệt…
Mà những xa hoa, vật chất, tình yêu, tình thân,…cuối cùng cái nào mới là chân thật, cái nào mới là hư ảo?
Tận sâu bên trong tâm hồn mỗi người vẫn đang nuôi dưỡng một hay vài nhân cách khác? Các Đôn Ki-hô-tê hay Xan-cho Pan-xa có thể đại diện cho điều ấy. Hành trình trút bỏ chấp niệm của bản thân để trở thành một người thực tế và hòa nhập.. quả thực là không dễ dàng.
—————-
Câu chuyện có nhiều lỗ hổng cực kì lớn, logic hơi phế, nhưng hy vọng có thể bồi đắp hay an ủi phần nào cho tâm hồn của bạn đọc.