Thể loại: Tu chân, báo thù, ngược tra, chủ thụ, 1v1, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 129 chương + 4 phiên ngoại Nhân vật chính: Cố Phù Du, Chung Mị Sơ
Lưu ý trước đọc:
1. Tính cách của nữ chủ có khiếm khuyết, tam quan không phải hoàn mỹ (tam quan nhân vật không đại biểu cho tam quan của tác giả), có lẽ người đọc xem mấy chương đầu sẽ muốn đánh bể đầu nàng ấy nhưng sau nàng sẽ trưởng thành, lột xác. Cẩn thận nhảy hố!!! 2. Cảm tình chậm rãi, HE
Văn án 1
Người ta đều cho rằng, gia đình không tầm thường ắt thế hệ sau cũng không kém, phụ tài giỏi cỡ này, nhi nữ cũng không kém đi đằng nào được (*) (*)Hổ phụ vô khuyển tử: giống như câu thành ngữ "Hổ phụ sinh hổ tử" của Việt Nam, ý chỉ người cha có tài thì tất nhiên không sinh ra người con bất tài.
Nhưng mà ngặt nỗi, Cố phù Du cố tình lại là một người rất tầm thường, người khác cảm thấy châm chọc vô cùng, làm sao Cố Vạn Bằng lại sinh ra đời sau kém cỏi như vậy được.
Nàng ấy vô năng đến mức, khi mọi người biết tin nàng được tiến vào Huyền Diệu Môn, họ nghi ngờ rằng Cố Vạn Bằng lén lút chuẩn bị.
Trên lớp ngự thú, sư phó dạy các đệ tử triệu hoán linh thú.
Có người muốn trêu đùa nàng, cười nói: "Nghe nói linh thú Kim điểu của lệnh tôn có thể trường đến Nguyên Anh kỳ, thiết nghĩ linh thú mà Cố sư muội triệu ra cũng sẽ không kém."
Nàng kết trận triệu hoán, nửa ngày không có động tĩnh.
Mọi người cười vang: "Thậm chí một con ấu thú cấp thấp nhất cũng không thể gọi ra được." Đây không còn là tầm thường, mà là vô dụng.
Bỗng nhiên bạch quang từ trận pháp tràn ra, sương mù khắp nơi, mọi người kinh hô.
Thứ mà nàng gọi ra, không phải chim cũng không phải thú, mà là một người sống.
Người này còn là thiên tài không xuất thế của Huyền Diệu Môn.
Chính bản thân nàng cũng không nghĩ tới, mà người bị gọi ra cũng vẻ mặt mờ mịt.
Nàng ma xui quỷ khiến, đem máu ở ngón áp út điểm tại giữa trán người nọ, gọi nàng, "Nam Chúc Quân".
Sư phó ngăn lại, hét lên: "Không được, nàng là sư tỷ của ngươi!"
Lúc này đã muộn, nàng đã cùng nàng kết khế ước.
Văn án 2
Trong Tu Tiên giới này, nam nhân luôn luôn có danh vọng cùng địa vị cao, nữ nhân có thanh danh có thể đếm được trên đầu ngón tay, sử sách ghi lại những nữ tu tiên giả này phần lớn cũng là tình sử phong lưu nhiều hơn công lao.
Mà tu tiên đệ nhất tông Khai Tông Tông chủ, Thanh đế Cố Phù Du có thể coi là một đóa kỳ ba trong số đếm được trên đầu ngón tay kia.
Hậu nhân đối với những sự tích 'hồng tiêu hương đoạn li hận thiên', 'thích nô Bạch Lộc thành', 'hỏa thiêu ba mươi ba trọng thiên' của nàng đã trở nên quá quen thuộc.
Nhưng rất ít biết về tình sử của nàng. Liên quan đến tình sử của nàng, chỉ có một bài thơ được ghi chép lại trong một quyển sách sử.
Trong thơ viết:
Xưa nay chí cao khí ngạo, phương tâm chưa từng dao động. Một sớm huyền trận gọi phải khanh khanh đến, duyên tới vận mệnh chú định tình ti vòng.
Ôm hận hàm oan cốt nhục toàn tiêu, thiên vận rõ lòng thương thân hình trọng tạo. Đối diện tương phùng khanh không biết, cảnh cũ tái hiện, chờ một câu 'là ngươi' này, đã có ngàn năm.
CP: Một thân phản cốt lại cao lại lãng thụ x băng sơn cấm dục trầm mặc ít lời công