Dùng cát vàng nghiền chết toàn bộ đám người mơ ước này, Diệp Bùi Thiên mặc kệ thân mình bị tàn phá ngâm mình trong vũng máu. Một cô gái bỗng xuất hiện cạnh chiến trường, lặng lẽ tới gần hắn.Diệp Bùi Thiên kẽ nhếch khóe miệng đau xót, lộ ra một tia cười trào phúng: hóa ra một kẻ thánh đồ cấp thấp cũng dám nhân cơ hội tới lấy huyết nhục của hắn... Hắn không còn gì luyến tiếc nhắm mắt lại. Nhưng mà, cô lại đem chiếc áo khoác còn hơi ấm khoác lên người hắn. Diệp Bùi Thiên: ???? * Vượt qua thây sơn biển máu tới bên anh, kết quả lại nghe đối phương nói: " cô đi đi, lại dám tới gần tôi một bước, tôi sẽ khiến cô chết không đẹp!!! Chờ cô vừa quay người, góc áo lại bị người ta câu lấy.... "Nếu tất cả mọi người sợ hãi anh, vậy để em tới yêu anh"