Ánh lửa dần dần tới gần, đó là một cô gái, dáng người thon thả, buộc một bím tóc ngắn ngủn, xét từ hành động và độ nhạy bén thì cô chỉ là một thánh đồ cấp thấp nhỏ bé.
Người nọ thật cẩn thận tới gần, ánh lửa phản chiếu trên đôi mắt sáng rực trong đêm tối đang cẩn thận đánh giá Diệp Bùi Thiên thân hình bị tàn phá bất kham giữa vũng máu.
Diệp Bùi Thiên cảm thấy nhục nhã, hắn quay mặt qua chỗ khác. Xem ra uy danh của hắn còn chưa đủ lớn nên ngay cả một con kiến cũng dám thừa dịp hắn suy yếu mơ ước huyết nhục hắn.
Cô gái kia do dự nửa ngày, đem cây đuốc trong tay cắm trên mặt đất, từ ba lô lấy ra một cái lọ nhỏ, ngồi xuống bên người hắn.
"Xin lỗi, tôi tìm ở Bắc trấn rất lâu cũng không mua được loại...thuốc kia. Bạn của tôi đã sắp chết rồi, thật xin lỗi".
Cô thấp giọng nói, cẩn thận hứng lấy máu vào lọ từ một miệng vết thương nhỏ.
Thì ra lại là một kẻ làm việc tiểu nhân nhưng tự mang khẩu hiệu vì đại nghĩa, chờ hắn cử động được lập tức phải giết chết. Diệp Bùi Thiên cười lạnh trong lòng.
Sở Thiên Tầm đậy nắp lọ đứng dậy, cô thần sắc phức tạp nhìn người kia ngâm mình trong máu đen.
Cô tìm ở Bắc trấn rất lâu cũng không tìm được Thánh dược, đành mạo hiểm đi vào chiến trường thử thời vận. Vận may của cô không tồi, nhưng không biết vì cái gì, trái tim cô lại thống khổ tới mức hít thở không thông.
Người này nằm trong vũng máu, một đầu tóc ngắn hỗn độn bao trùm gương mặt hắn cũng nhiễm màu máu tanh đỏ hồng. Ánh mắt hiện sau mái tóc rối kia vừa tĩnh mịch, lạnh băng lại sắc bén như dao. Diệp Bùi Thiên ở một thế giới khác rõ ràng có ánh mắt thuần tịnh, ôn nhu, luôn phát sáng như chứa đựng cả trời sao.
Tuy rằng bọn họ có gương mặt giống nhau nhưng lại là hai người hoàn toàn khác biệt.
Sở Thiên Tầm biết người đàn ông trước mắt hận thế giới này, hận mọi người, bao gồm cả cô. Bởi chính cô vì cứu Cao Yến cũng làm ra việc khiến hắn căm hận nhất.
Đã bò lăn bò lết 5 năm trong thời đại tàn khốc này, lòng dạ Sở Thiên Tầm sớm bị rèn luyện tới cứng rắn lạnh băng, cô tự tin có thể cùng những người sinh tồn trong thời đại này giống nhau, vì thứ mình cần có thể làm ra bất luận việc tàn nhẫn nào.
Cô cắn chặt răng, khom lưng duỗi tay đi lấy cây đuốc trên mặt đất, chuẩn bị rời đi. Ánh mắt người kia cơ hồ dính vào ngọn lửa trong tay cô. Đúng rồi, Diệp Bùi Thiên sợ tối. Sở Thiên Tầm nghĩ tới.
Lúc ma chủng mới buông xuống, hắn bị cha mẹ nhốt trong kho hàng không thấy ánh mặt trời, cùng ma vật làm bạn, ước chừng ba tháng mới bị người phát hiện, bởi vậy chứng sợ bóng tối của hắn còn nghiêm trọng hơn ở thế giới kia.
Giờ phút này hắn không nói lời nào chỉ gắt gao mà nhìn cây đuốc trong tay Sở Thiên Tầm.
Trái tim đã đóng băng cứng từ lâu của cô như bị ánh mắt hắn cắt ra một lỗ hổng, dung nham đỏ rực nóng bỏng từ vết cắt trào ra, hòa tan tảng băng trong lòng cô khiến cô vừa chua xót vừa thống khổ.
Diệp Bùi Thiên lưu luyến nhìn chút ánh sáng trong đêm đen. Khi cô đưa tay cầm đuốc, Diệp Bùi Thiên biết cô phải đi, cô sẽ mang đi chút tia sáng duy nhất làm hắn lại một lần rơi vào bóng đêm...
Hắn thậm chí bắt đầu hy vọng đối phương lấy thêm nhiều huyết nhục của mình, ở lại lâu một chút, mặc kệ cô muốn lấy thứ gì đều được, chỉ cần cô có thể để lại chút ánh sáng này cho hắn.
Hắn không muốn bị bỏ lại trong bóng đêm...
Nhưng ý nghĩ của hắn không quan trọng, trên thế giới này chưa từng có người để ý tới hắn.
Bàn tay nắm lấy cây đuốc trong đêm đen như nghe thấy thanh âm dưới đáy lòng hắn, đột nhiên dừng lại, cái tay kia mấy lần nắm chặt lại buông ra.
Trong không gian vang lên tiếng quần áo ma sát, một chiếc áo khoác rắn chắc mang theo nhiệt độ cơ thể khoác lên người hắn.
Đêm cuối thu thật lạnh, máu toàn thân Diệp Bùi Thiên cơ hồ muốn ngừng chảy, lạnh tới gần như chết lặng.
Khi một phần ấm ấp kia không cho hắn cơ hội kháng cự, khoảnh khắc nó bao bọc lấy thân hình đông cứng của hắn, từ đầu vai hắn, cổ, xương cổ, bụng…… Từ mỗi tấc da thịt lộ ra ngoài của hắn nhanh chóng len lỏi vào, rồi đột nhiên không kịp phòng ngừa mà chui vào cái động trống không nơi ngực hắn mà làm càn. Cô gái kia thế mà còn không bỏ qua, duỗi tay vòng qua bờ vai của hắn, cẩn thận tránh đi cánh tay gãy của hắn, đem cả người hắn ôm lên từ vũng máu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT