Tôi khó khăn mở đôi mắt của mình ra.Có lẽ,tôi vẫn còn đang ở trong bệnh viện.Hôm qua Kokonoi đã đến tìm tôi để nói sự việc lúc ấy.
Tôi suýt bị Mikey giết chết.May có Senju vào ngăn cản nên tôi đã không bị sao.Cô ấy đã ra lệnh rút lui băng.
Tôi thấy tôi vô dụng quá.Không thể cứu Mikey mà còn làm Draken mất.Tôi có lẽ không xứng đáng với danh anh hùng của Touman.
Cuối cùng tôi cũng mở được đôi mắt nặng trĩu của mình.Vẫn là mùi thuốc sát trùng quen thuộc.Có lẽ,tôi vào bệnh viện nhiều lần rồi nên đã quen với mùi thuốc ấy.