5:30 PM là thời gian cao điểm sau khi tan học. Giao thông nườm nượp như dòng lũ cuốn qua mọi nẻo đường, đường cái đông nghịt chật như nêm, xe buýt cứ nhích lên tí là lại dừng như rùa bò, tiếng còi inh ỏi liên hồi dường như chẳng bao giờ kết thúc.
Dịch Thời dịch chân, chỗ ngồi trên xe buýt quá chật chẳng tiện cho chiều cao của cậu tí nào, cậu luồn tay vào tóc vuốt ngược ra sau rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngoài kia là các tòa cao ốc san sát nhau và những ngọn núi trập trùng cách đó không xa, lạ lẫm, nhưng hệt như bức tranh mở ra trước mắt đang chờ được khám phá.
Trên xe buýt vừa ồn ào vừa chật cứng, cũng giống như thành phố này được bao quanh bởi dãy núi vậy.