Chồng bà là một người ít nói, chỉ đặt chiếc gùi sau lưng xuống trước mặt Úc Ninh, bên trong có một ít gạo, một ít mì và một miếng thịt xông khói. Vào thời buổi này, đây đã là một món quà rất hậu hĩnh rồi, ngay cả khi gửi con cái đến tuổi đi học đến trường, cũng chỉ có vậy thôi.
Úc Ninh không thiếu chút đồ này, vội vàng từ chối: "Khổng tẩu, chỉ là đặt tên thôi mà, không cần phải lễ hậu như vậy đâu."
"Phải có chứ, đây là quy tắc mà." Chồng bà khoát tay, ra hiệu Úc Ninh nhận lấy.
Úc Ninh thấy không thể từ chối được, biết nhà này cũng thuộc hàng khá giả trong thôn, chút đồ này đối với họ cũng không tính là tổn thất lớn, nên cũng nhận lấy. Cậu nghĩ ngợi một lát, nhặt một cành cây bên cạnh, viết: "Khổng tẩu, Khổng bá, đặt là Khổng Linh Dục thì thế nào? Đứa bé này có đôi mắt lanh lợi, chắc hẳn sau này sẽ không tầm thường, biết đâu lại là một nhân vật chung linh dục tú."
*chung linh dục tú: đất thiêng nảy sinh hiền tài
Vợ chồng Khổng tẩu nghe xong lời giải thích, lại nghe Úc Ninh khen ngợi tướng mạo của đứa bé, mừng rỡ khôn xiết, Khổng tẩu liên tục đẩy chồng mình: "Ông còn ngây ra làm gì, ngơ ngác ra đấy làm gì? Mau đa tạ tiên sinh đi!"
"Đa tạ tiên sinh!" Khổng bá bị Khổng tẩu đẩy một cái cũng không tức giận, thành thật cảm ơn Úc Ninh, Khổng tẩu lại nói: "Chúng ta làm lỡ thời gian của tiên sinh rồi, vừa hay ông nhà cũng phải vào thành gặp đứa con trai lớn không nên thân của ta, nếu tiên sinh không chê, thì để ông ấy đưa tiên sinh vào thành nhé!"
Khổng bá ấp a ấp úng dắt một chiếc xe lừa ở bên cạnh tới, trên xe chất một ít rơm rạ và một ít đồ rừng, nhìn xem đúng là không phải có thể chuẩn bị được trong chốc lát, Úc Ninh cũng không khách sáo, từ nhà cậu đi vào thành ít nhất cũng phải đi bộ một tiếng đồng hồ, có xe đi là tốt nhất rồi, cảm ơn vợ chồng Khổng gia xong, cậu được Khổng bá đỡ ngồi lên xe.
Khổng bá ngồi phía trước, dắt lừa, vung roi một cái, con lừa liền di chuyển. Bánh xe không có biện pháp giảm xóc nào, Úc Ninh tựa vào đống rơm, được rơm giảm bớt chấn động, cũng không cảm thấy khó chịu lắm. Khổng bá không giỏi ăn nói, dứt khoát coi mình là người đánh xe, Úc Ninh hỏi một câu ông mới đáp một câu, Úc Ninh không nói gì thì ông cũng không nói gì, xe lừa lắc lư lắc lư, bất giác Úc Ninh cũng ngủ thiếp đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT