Úc Ninh tùy tiện nhét bảo vật cơ duyên vô giá trong truyền thuyết này vào tay Cố quốc sư, trả lời không thật lòng: "Không sao, con khỏe lắm, cảm ơn sư phụ, sư phụ giỏi nhất."
Lúc này, Cố quốc sư đang xem xét cây gậy ngọc như ý, không rảnh so đo với Úc Ninh. Úc Ninh nhanh chóng bước đến bên cạnh Lan Tiêu, cúi xuống nhìn kỹ anh: “Lan Tiêu, anh thật sự không sao chứ?”
“Không sao.” Lan Tiêu lắc đầu. Lúc cánh cửa gỗ kia nổ tung, tuy rằng khả năng trúng anh là vô cùng nhỏ, nhưng vẫn không may bị trúng. Nhưng may mắn là không phải vị trí nguy hiểm, chỉ là trúng vai thôi. Tuy anh không nhìn thấy, nhưng cũng biết vừa rồi là thời khắc nguy hiểm, một mảnh gỗ cắm vào vai, tuy chảy chút máu, nhưng cũng không đâm thủng động mạch chủ, cho nên không nói gì.
Úc Ninh khịt khịt mũi, thấy sắc mặt Lan Tiêu như thường, liền không nghi ngờ nữa. Cậu đẩy Lan Tiêu đến bên cạnh Cố quốc sư, Cố quốc sư trả cây gậy ngọc như ý lại cho Úc Ninh. Úc Ninh còn muốn nói gì đó, Cố quốc sư đã không dừng bước, mà đứng sang bên cạnh Úc Ninh. Úc Ninh có chút kỳ lạ, liền thấy Cố quốc sư đưa tay vuốt một nắm tóc của cậu, chọn ra hai sợi, ngón tay men theo hai sợi tóc đó lùa vào giữa tóc Úc Ninh, sau đó dùng sức giật mạnh.
“Đau –!” Úc Ninh theo bản năng kêu đau một tiếng: “Sư phụ, người làm gì vậy?”
Cố quốc sư cầm hai sợi tóc của Úc Ninh gập đôi lại, lấy cây gậy ngọc như ý từ tay Úc Ninh, cũng không thấy hắn làm gì, chỉ chốc lát sau đã buộc chặt cây gậy ngọc như ý, nói: “Cúi đầu xuống.”
Úc Ninh cúi đầu, Cố quốc sư đeo cây gậy ngọc như ý lên cổ cậu, rồi nhét vào trong áo: “Sau này đừng để rời thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play