Sau này, Úc Ninh phát hiện ra mình có thể tự do chạy đi chạy lại giữa hai thế giới, nhưng tốc độ thời gian trôi qua thực sự khó kiểm soát, cậu nói với sư phụ rằng mình sẽ ở nhà gian khổ đọc sách, Mai tiên sinh cũng không quản cậu có chuyện vớ vẩn gì, hẹn cứ nửa tháng phải đến Ngọc Thương Trai một lần, rồi mặc kệ cậu. Tuy nhiên, cậu cũng không dám quên sư phụ, thỉnh thoảng lại mang chút rượu ngon, món ăn ngon hiện đại đến hiếu kính Mai tiên sinh.
Sau này, cậu cũng hỏi Mai tiên sinh tại sao ban đầu nhất định phải thu cậu làm đồ đệ, Mai tiên sinh liếc xéo cậu một cái, hừ lạnh một tiếng nói là kiếp trước nợ cậu, Úc Ninh cũng nhúng vai, không để trong lòng.
Úc Ninh đến phía sau, liền thấy Mai tiên sinh đang đứng dưới một gốc tử đằng trong sân, y mặc một bộ trường sam màu trắng ngà, dù đã ngoài bốn mươi, nhưng dáng người vẫn cao ráo thẳng tắp, phong thái lỗi lạc vô cùng. Cây tử đằng lay động theo gió, ánh nắng xuyên qua hoa tử đằng rơi trên trường sam của Mai tiên sinh, tựa như bị đứa trẻ nghịch ngợm đánh đổ lọ màu, nhuộm cho bộ trường sam thành màu tím đậm nhạt khác nhau. Giữa đôi lông mày của Mai tiên sinh có một luồng khí vị hờ hững, lãnh đạm, bình thường gặp chỉ thấy tính cách lạnh lùng, bây giờ lại nhìn cậu với ánh mắt lạnh lẽo, nói không nên lời khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Úc Ninh thầm kêu khổ, tiến lên nịnh nọt nói: “Dạo này không gặp, sư phụ vẫn phong thái như xưa.”
“Có đồ đệ như con, ta không bị con chọc cho chết sớm, đã coi như con đối xử tốt với ta rồi.” Mai tiên sinh ngồi xuống bên cạnh giàn hoa, một tay phủi đi những bông hoa tử đằng tàn úa trên bàn, dùng ánh mắt chỉ vào vị trí đối diện, Úc Ninh sợ hãi, ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Nói, nửa tháng nay đi đâu?”
“Sư phụ, con mang cho người chút đồ, lát nữa người mang về nhà bảo A Hỉ xào thêm cho người hai món nhé.” Úc Ninh đặt những thứ trên tay xuống một bên, cùng với thịt xông khói và gạo nếp mà Khổng tẩu đưa cho buổi sáng cũng đặt xuống luôn, một cái gùi được chất đầy ắp, nhìn rất bắt mắt. "Còn mang theo một chút..."
Đằng này Mai tiên sinh lại là một người tuyệt diệu, chẳng thèm liếc mắt nhìn những thứ tục vật này, nhướng cằm lên, ngắt lời Úc Ninh, không kiên nhẫn nói: “Đừng vòng vo nữa, nói đi, đi đâu?”
“Ở nhà…” đọc sách.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT