Cố quốc sư vươn tay thả rèm xuống, giây tiếp theo liền mặt dày mày dạn nhào vào lòng Mai tiên sinh, đầu tựa vào vai y, vẻ mặt như thể bị ức hiếp đến cực điểm: "A Nhã từ khi có A Úc, liền không thương ta nữa, chẳng lẽ ta già rồi nhan sắc tàn phai, khiến A Nhã chán ghét? Trong mắt A Nhã chỉ có A Úc..."
Mai tiên sinh cũng không đẩy hắn ra, ngược lại nhúc nhích thân thể, để hắn tựa vào thoải mái hơn một chút: "Cố Mộng Lan, đừng tưởng ta không biết đệ đang tính toán cái gì."
"A Nhã yên tâm, cả đời này ta chỉ có mình huynh, trong mắt tuyệt đối không chứa nổi người khác." Cố quốc sư như được sủng ái mà kinh sợ, vươn tay ôm lấy cổ Mai tiên sinh: "A Nhã, đừng ghen nữa, ngoan nha."
Mai tiên sinh nghe thấy chữ 'ngoan nha' này rốt cuộc không nhịn được vươn tay nhéo eo hắn một cái, đau đến Cố quốc sư hít hà một cái, hắn tưởng đang ở trên giường sao? Dùng câu này để dỗ y sao? Mai tiên sinh hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: "Người mà Chư Phi Tinh nói... đệ cảm thấy là A Ninh?"
"Có lẽ là vậy..." Cố quốc sư cười híp mắt hôn lên má y, ánh mắt sáng rỡ.
Mai tiên sinh khựng lại một chút, cũng không biết là nghĩ đến cái gì, cười lạnh một tiếng: "Cũng tốt, đỡ làm ta phiền lòng."
***

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play