Cậu nhìn thẳng theo hướng vuông góc với bức tường treo gương bát quái, vừa vặn tương ứng với đường hầm! Xem ra cái gọi là "bóng rắn trong chén rượu" của Cố quốc sư, chính là ví đường hầm như cái cung, sau đó thông qua gương bát quái chiếu bóng rắn sang Dư Khánh Trai đối diện, khiến cho khách hàng mua điểm tâm của Dư Khánh Trai cảm thấy không thoải mái.
Cậu vốn định cầm gương bát quái đi khoe công với Mai tiên sinh, hỏi Cố quốc sư có phải là như vậy không, lại thấy Cố quốc sư vẻ mặt buồn cười nhìn cậu, cậu có chút xấu hổ cầm gương đồng, hỏi: “Sao vậy ạ? Sư công sao lại nhìn con như vậy?”
Cố quốc sư buồn cười lắc đầu: “… Không có gì.” Hắn đứng dậy nói: “Được rồi, chúng ta có thể đi rồi.”
“… Không xem nữa ạ?” Úc Ninh hỏi.
“Trận pháp đã bị phá rồi, còn xem cái gì nữa?” Cố quốc sư: “Bổn tọa chỉ hứa với Trương Phong Lai đến cho hắn ta một sự công bằng, bây giờ cho rồi, không đi còn làm gì?”
Úc Ninh xấu hổ nhìn chiếc gương đồng trong tay, bỏ thì không được mà ném thì không xong, cuối cùng chỉ đành ra hiệu cho tỳ nữ áo xanh thả Cao Minh Lai ra, đặt chiếc gương đồng vào tay gã ta: “Cái này… Đồ của quý quán, ngài giữ cẩn thận.” Cậu trả lại đồ, vội vàng nhanh chân đuổi theo Cố quốc sư và Mai tiên sinh.
Cao Minh Lai cầm chiếc gương đồng, vẻ mặt không thể tin được. Chiếc gương đồng này kể từ khi vị tiên sinh kia đặt lên, không ai có thể lấy xuống được nữa, vị tiên sinh kia nói chỉ cần không gặp phải cao thủ đồng đạo, sẽ không có vấn đề gì, trừ phi ông trời cũng không giúp gã ta!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT