Úc Ninh nghĩ nghĩ, cư nhiên đáp một câu: "Thì cũng không liên quan gì đến con mà… Con đã nói hết là suy đoán của con, không bằng không chứng, hắn ta có thích tin hay không thì tùy."
"Đồ hỗn trướng!"
"Cũng không phải là không có lý." Cố quốc sư chống cằm, như có điều suy nghĩ, đến khi Úc Ninh nói câu cuối cùng, mới gật đầu: "Đoán đúng hay sai, quả thật không liên quan đến chúng ta."
"Cố Mộng Lan—!"
"Sư phụ, con đã để lại người ở đằng kia rồi! Nếu ngài tò mò sự thật, lát nữa hỏi là biết." Úc Ninh thấy Mai tiên sinh tức giận đến quá trời, vội vàng đáng thương hề hề bổ sung: "Trên đời này chung quy vẫn là người xấu nhiều hơn người tốt… Không phải, người tốt nhiều hơn người xấu — nếu con thực sự đoán sai, bồi thường thêm chút cũng được."
Cố quốc sư phụ họa: "A Úc nói không sai, nếu thực sự đoán sai, cho ít bồi thường cũng được."
Mai tiên sinh phẫn hận quay đầu đi, không thèm để ý đến hai người bọn họ, y chỉ cảm thấy mình vô phúc, sao lại vướng phải hai người này chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play