Nói rồi, Hoắc Nguyệt Tầm định tiến lên. Nhưng Kỷ Chước nào chịu để anh làm việc mãi, liền nhanh hơn một bước đưa tay ra, từng chiếc từng chiếc quần áo được lấy xuống.
Kết quả là không nhìn thì thôi, nhìn rồi mới phát hiện, đây lại chính là chiếc áo phông rách của Kỷ Chước.
— Hoắc Nguyệt Tầm đã giặt giúp cậu trong lúc cậu ngủ!
Kỷ Chước mím môi, đột nhiên cảm thấy hơi ngượng nhưng vẫn cứng đầu tiếp tục thu dọn. Cảm giác da đầu tê dại đạt đến đỉnh điểm khi cậu chạm vào mảnh vải tiếp theo.
Hơi thở ngưng lại trong một khoảnh khắc, Kỷ Chước cảm thấy trước mắt mình choáng váng.
"... Sao cậu lại?!"
Mặt Kỷ Chước đỏ bừng lên như lửa đốt, dù có da mặt dày đến mấy giờ phút này cũng phải tan chảy. Cậu dùng hết sức lực, run rẩy cất giọng: "Cậu giặt cả cái này nữa sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT