Cánh cửa mở ra.
Đối diện với ánh mắt hoảng sợ và lo lắng của Kỷ Chước, nước mắt Hoắc Nguyệt Tầm lã chã rơi, anh lao thẳng vào lòng cậu, giọng run rẩy nói rằng mình rất sợ hãi.
Kỷ Chước quả nhiên đau lòng khôn xiết.
Nhưng ở nơi Kỷ Chước không thấy, trên khuôn mặt đầy nước mắt của Hoắc Nguyệt Tầm lại hiện lên một nụ cười mãn nguyện và phấn khích.
— Kỷ Chước ôm anh.
Thì ra anh chỉ cần đáng thương đến mức khiến Kỷ Chước đau lòng sẽ nhận được một cái ôm.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT