Cảm giác nóng bỏng và mềm mại trong vòng tay, rõ ràng là một người toàn xương, vậy mà khi cúi đầu xuống lại mềm mại như lông tơ. Lồng ngực Hoắc Nguyệt Tầm phập phồng vài nhịp, anh nâng tay ôm lấy gáy Kỷ Chước, kéo cậu sát vào lòng mình, giọng nói hơi khàn nhưng ngữ điệu lại vô cùng dịu dàng: "... Sao thế?"
"Xin lỗi cậu, mấy hôm nay tôi thực sự không cố ý không để ý đến cậu, tôi... tôi cũng không biết tại sao nữa, chỉ là cảm thấy hơi ngại." Kỷ Chước cúi đầu, giọng nói bị chiếc áo T-shirt cotton làm cho hơi nghèn nghẹt: "Nhưng tôi biết, đó không phải là lý do để tôi trốn tránh trách nhiệm. Sau này tôi chắc chắn sẽ không như vậy nữa, có chuyện gì tôi sẽ nói rõ ràng trực tiếp... được không?"
Bàn tay đặt sau gáy ấm áp và rộng lớn, lực vuốt ve cực kỳ dịu dàng, hầu như chỉ đủ để khơi dậy một cơn run rẩy theo phản xạ.
Tim Kỷ Chước đập thình thịch, cậu nín thở chờ đợi một lúc lâu, cuối cùng cũng nghe thấy Hoắc phán quan tuyên án.
"Được thôi." Hoắc Nguyệt Tầm cong mắt, lặp lại lời cậu nói: "'Có chuyện gì chúng ta cứ nói rõ ràng trực tiếp."
Kỷ Chước thở dài một hơi nhẹ nhõm, chậm rãi rút ra khỏi vòng tay của Hoắc Nguyệt Tầm, nhưng rồi như sực nhớ ra điều gì đó.
“À đúng rồi... tối nay cậu có rảnh không? Anh Hoành rủ tụi mình với mấy người trong phòng vẽ đi bar tụ tập một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT