Trong hoàn cảnh thế này mà còn thân mật, Kỷ Chước không hiểu sao cứ có cảm giác mơ hồ như đang… “vụng trộm”.
Cổ họng cậu khẽ chuyển động, yết hầu trượt lên rồi lại xuống. Cậu đưa tay đỡ lấy cằm Hoắc Nguyệt Tầm đang nghiêng sát lại, nhỏ giọng đáp: “Được.”
“Bé ngoan ngoan quá đi~” Hơi thở của Hoắc Nguyệt Tầm ấm áp phả vào mặt, âm cuối kéo dài dính dính, như đang vừa làm nũng vừa đòi được khen, “Em nói gì với em gái vậy? Anh cứ tưởng mình thật sự không được ai thích nữa rồi chứ…”
Người được mọi người bên ngoài nhìn như đóa hoa cao lãnh dịu dàng mà khó gần là hotboy số một trường Kinh Vân, Hoắc Nguyệt Tầm vậy mà lúc ở riêng lại có thể ôm eo bạn trai làm nũng đến mức này.
Sự đối lập kỳ lạ này khiến đầu óc Kỷ Chước cứ lâng lâng như thể bị quay vòng vòng, cậu vừa lo lắng vì tiếng động trong phòng ngủ vẫn chưa ngừng, vừa bị hơi thở m*n tr*n của anh làm rối loạn tâm trí, đành ngoan ngoãn trả lời câu hỏi.
“Em cũng chẳng nói gì nhiều… Là nó tự suy nghĩ rồi chấp nhận dần thôi. Với lại, thực ra nó cũng biết anh là người rất tốt…”
Làm sao mà không được thích cho được chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play