Chào Mừng Đến Với Siêu Thị Công Đức
Chào Mừng Đến Với Siêu Thị Công Đức
Đang ra 13 giờ
26 chương
259 382
12345
Đánh giá: 5/5 từ 9 nhận xét
Vương Tranh • Đang ra

💕Chém gió: Vương Tranh (từ bản Convert của wikidich)

💕Tên sách: Xin chào, chào mừng đến với Siêu thị Công Đức

💕Tác giả: Trà Hương Mạt Lị

🎖️[VĂN ÁN]

Giang Trầm Ý, 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học đã tiếp quản một siêu thị.

Cùng lúc đó, cha mẹ ruột của cậu cũng tìm đến, tuyên bố cậu mới là thiếu gia thật sự của Lục gia ở tỉnh Dung.

Nhìn cha mẹ ruột giả nhân giả nghĩa, lại nhìn kẻ giả mạo thiếu gia ra vẻ bạch liên hoa bên cạnh họ.

Giang Trầm Ý nghĩ đến khối tài sản khổng lồ mà cha nuôi để lại, lập tức phất tay —— có phải thiếu gia thật hay không đều không quan trọng, cậu bây giờ họ Giang, không họ Lục!

Cha mẹ Lục gia không ngờ con trai ruột của mình thà giữ cái siêu thị tồi tàn này chứ không muốn về nhà, tức giận bỏ đi, nghĩ rằng sau này đứa nhỏ này va vấp ngoài xã hội sẽ biết được lợi ích của tiền bạc.

Còn kẻ giả mạo thiếu gia đương nhiên cũng thầm chế giễu sự ngây thơ của Giang Trầm Ý, một cái siêu thị rách mà lại coi trọng hơn bất cứ thứ gì!

Kết quả, chưa đầy một năm, danh tiếng của cái siêu thị nhỏ bé xập xệ này lại ngày càng vang dội.

—— Vợ chồng ảnh đế vô sinh nhiều năm đã sinh được một đứa con khỏe mạnh.
—— Cha của Đậu Nành, người từng chịu đủ sự giày vò của ung thư, bệnh tật đã tiêu tan hết chỉ sau một đêm.
—— Gia đình quân nhân có lời nguyền nhiều đời không ai sống quá 35 tuổi cuối cùng đã phá giải được lời nguyền.
—— Viên cảnh sát bị tội phạm tra tấn đến mù cả hai mắt đã tìm lại được ánh sáng.

Chỉ cần khách hàng có đủ công đức, siêu thị này có thể giao dịch bất cứ thứ gì!

Người tốt không sống lâu? Giang Trầm Ý lại càng muốn người tốt có thể sống sót an ổn.

Có người muốn dùng cả núi tiền để ép Giang Trầm Ý giao dịch, nhưng kết cục cuối cùng đều là bị siêu thị đá đít ra ngoài.

Giang Trầm Ý ngồi trên trường kỷ, vừa cắn hạt dưa vừa cười nhạo: "Nói cả trăm lần các người vẫn không hiểu sao? Muốn giao dịch? Được thôi, lấy công đức ra đây!"

Ngay lúc vợ chồng Lục gia còn đang phân vân có nên đến cửa xin lỗi hay không, Hoa Quốc (Trung Quốc) đã nhanh hơn họ một bước, đến trước mặt Giang Trầm Ý, đạt thành thỏa thuận hợp tác hữu nghị.

Nhìn sắc mặt tái nhợt của hai vợ chồng, Giang Trầm Ý thầm hả hê trong lòng.

Cậu chẳng thèm diễn cái vở kịch thiếu gia thật giả gì đó, nhà giàu nhất tỉnh Dung thì đã sao, làm sao to bằng sự chống lưng của 'bố già' Hoa Quốc được chứ?

————

Giang Trầm Ý nuôi một người đàn ông, đặt tên là Lục Lạc tiên sinh.

Lục Lạc tiên sinh rất dễ dùng, tuy có hơi ngốc nghếch khờ khạo, nhưng cao 1m9, vai rộng eo thon có cơ ngực, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn vũ lực có vũ lực, đối ngoại có thể làm vệ sĩ bảo vệ cậu, đối nội có thể xuống bếp nấu cơm nuôi no cậu.

Đương nhiên, ưu điểm lớn nhất là miễn phí!

Hoắc Vân Khê: Cũng không hoàn toàn là miễn phí...

Giang Trầm Ý: Hả??? Anh muốn tiền lương?

Hoắc Vân Khê: Cho tôi ăn no là được...

Mãi đến khi Giang Trầm Ý ba ngày không ra khỏi phòng, cậu mới chợt hiểu "ăn no" này không phải là "ăn no" kia :)

💕Lưu ý khi đọc:

Truyện này hoàn toàn là hư cấu, các bạn yêu không cần đối chiếu với hiện thực, thế giới trong truyện cũng khác với hiện thực!

Bút lực có hạn, hành văn không tốt xin thứ lỗi huhu (T▽T)

Có thể phê bình mình, nhưng xin đừng "nhân sâm gà trống" (công kích cá nhân)  (T▽T). Cũng đừng công kích các độc giả khác, mọi người hãy cùng chung sống hòa thuận nhé (づ ̄3 ̄)づ

Các số gần nhất