Chỉ người sống mới có tiếng lòng.
Đạo lý này Giang Trầm Ý đã hiểu từ năm mười lăm tuổi. Nhưng nếu tiếng lòng lại phát ra từ một vật vô tri khác, vậy thì chứng tỏ bên trong vật đó có “linh”. Hoặc là đã sinh ra khí linh, hoặc là có một linh hồn bị phong ấn bên trong vật thể đó.
“Khoan đã, đưa chiếc lục lạc đó cho tôi xem.” Thấy hai cô giúp việc định bỏ chiếc lục lạc vào túi rác, Giang Trầm Ý vội ngăn họ lại.
Bất kể là khí linh hay là linh hồn bị phong ấn, đều không thể tùy tiện vứt bỏ. Lỡ như bị người khác nhặt được, lại đúng lúc “linh” đó thức tỉnh thì sẽ rất phiền phức.
Hai cô giúp việc không hiểu tại sao, bèn nhìn về phía chủ nhân căn nhà. Vật này được tìm thấy ở đây, quyền sở hữu tự nhiên thuộc về Lạc Thu Minh.
Lạc Thu Minh cũng không hiểu vì sao Giang Trầm Ý lại kinh ngạc như vậy, nhưng anh biết đối phương không phải là người hay làm ầm ĩ vô cớ.
“Đưa cho cậu ấy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT