Tất cả người hầu ở dinh họ Châu hiện tại đều là thuê mới, cứ cách một khoảng thời gian sẽ đổi đi vài người. Châu Tử Hề hoàn toàn hiểu được cách bố trí này. Chung quy đây là nơi nàng bị giam giữ, phỏng chừng cũng sợ nàng làm thân được với tôi tớ phu xe rồi nảy sinh sự cố.
Song, dẫu mới tới làm không lâu nhưng đám người hầu này đều biết Châu tiểu thư tính tình quái đản, vẫn thường bàn tán sau lưng. Chẳng hạn như hôm nay, vú em phí bao công sức mang áo khoác khăn quàng tới, phục vụ nàng mặc vào, kết quả mới ra ngoài đi được mấy bước, nàng đã nói muốn về.Đường Cạnh nghĩ bụng, cuối cùng em cũng chịu mở miệng à, ngoài miệng vẫn không nói gì, xoay người men theo lối đi bỏ thẳng ra ngoài. Châu Tử Hề không hiểu ra sao, chạy mấy bước bắt kịp, nhưng cũng hờn dỗi nên không hỏi lí do.Ngô Dư Bồi đứng dậy khỏi ghế nguyên cáo, đại diện cho hội gia quyến nạn nhân phát biểu. So với danh sách dài dằng dặc mới rồi, lời anh ta nói lúc này vô cùng giản lược: 5 giờ chiều ngày 19 tháng 1 năm 1x Dân quốc, hơn bốn trăm hành khách và thuyền viên lên tàu Tân Hưng của công ty Thông Đạt. Hơn 9 giờ tối, tàu Tân Hưng đi đến gần bến cảng Thái Hưng, đột ngột xảy ra sự cố, thân tàu tổn hại nghiêm trọng, nước sông tràn vào khoang thuyền. Tổng cộng 361 người trong hơn bốn trăm người không thể thoát thân, vùi thây đáy sông. Đến nay, chủ tàu Tân Hưng là công ty Thông Đạt chưa thanh toán một đồng nào cho gia quyến nạn nhân, bởi vậy kính xin tòa suy xét quyết định, hạ lệnh thanh toán tiền an ủi, bồi thường tổn thất mạng sống cho hành khách và thuyền viên.Phiên tòa mở đầu trong bầu không khí có phần nặng nề, theo quy tình thẩm vấn, thẩm phán phải thẩm tra đối chiếu thân phận của nguyên cáo và bị cáo. Chỉ đọc tên 361 người gặp nạn kia đã mất một khoảng thời gian dài. Có điều, người dân dự thích trong tòa lại rất nghiêm túc, nghe tên 96 thủy thủ và 265 hành khách kia, yên lặng rất lâu.
Lên phòng ngủ tầng ba, vú em một lần nữa gấp lại khăn quàng, còn đặt lên ghế mềm đuôi giường theo ý nàng.“Sao luật sư Ngô phải đề cập đến người Nhật?” Đường Cạnh hỏi lại, nhưng vừa định giải thích kĩ hơn thì đã bị Châu Tử Hề “xuỵt” một tiếng ngắt lời. Hóa ra, phiên tòa đã đến lượt bị cáo phát biểu.
Thực ra trời đã ấm hẳn, quần áo dày mùa đông cũng bắt đầu cất bớt, chiếc khăn quàng vốn phải đem đi giặt phơi, nhưng nàng trông thấy lại bảo: “Để đó trước đi, mấy nay sáng tối vẫn rất lạnh, tôi muốn quàng.”Song, dẫu mới làm không lâu nhưng đám người hầu này đều biết Châu tiểu thư tính tình quái đản, thường bàn tán sau lưng. Chẳng hạn như hôm nay, vú em phí bao công sức mang áo khoác khăn quàng tới, phục vụ nàng mặc vào, kết quả mới ra ngoài đi được mấy bước, nàng đã nói muốn về.
Xuân Giang Nam mưa rả rích, hôm nay là một ngày nắng đẹp hiếm có. Lúc vú em ra ngoài, nàng đang đứng cạnh cửa sổ phơi nắng.Tống Tắc Mậu, luật sư đại diện cho đối phương, đứng dậy, thuật nốt nửa còn lại của câu chuyện: Tàu Tân Hưng là tàu đơn đóng bằng sắt thép, trước khi vụ án xảy ra mới chỉ hạ thủy chạy được một năm ba tháng, nặng 1206 tấn, công suất 750 mã lực, tầm ngậm nước mười feet. Tối ngày 19 tháng 1 khởi hành từ Thượng Hải, chạy ngược dòng Trường Giang lên Dương Châu, tổng cộng chở 106 thuyền viên, 294 hành khách, ngoài ra còn có một khối lượng hàng hóa, hoạt động tốt, trọng tải vừa vặn, hoàn toàn trong trạng thái thích hợp vận hành. Đến hơn 9 giờ tối, tàu chạy tới gần bến Thái Hưng, sương đêm dày nên mới xảy ra sự cố va chạm và đắm tàu về sau. Chủ tàu là công ty Thông Đạt tuy thương tiếc cho nạn nhân nhưng vụ tai nạn này không phải do tàu tôi trục trặc máy móc hay sai sót nhân tạo, kính mong tòa bác bỏ yêu cầu tố tụng của nguyên cáo.Quả nhiên, đúng như dự đoán của nhóm Đường Cạnh – người Mĩ rất quan tâm đến vụ kiện cáo này, nói cách khác, bên Trung sẽ chẳng quá mức tứ cố vô thân ở hội nghị trọng tài, kết quả không phải là không chút hi vọng.
Sau lưng vang lên tiếng đóng cửa, mặt nàng mới nở nụ cười nhạt, ánh mắt rơi lên người Đường Cạnh trong vườn hoa dưới lầu.Trong tòa án dưới lầu, một thẩm phán Trung Quốc đã ngồi vào sau bàn cao của thẩm phán, bên cạnh quả nhiên vẫn có quan Tây dự phiên. Hai người ngồi ngang hàng, vẫn là hình thức mixed court của công đường hội thẩm. Tay quan Tây cũng chẳng phải gương mặt xa lạ, chính là một trong số trọng tài viên trong hội nghị trọng tài thảm án Tân Hưng, vị chủ tịch thành phố người Mĩ trong hội đồng thành phố tô giới.
Nàng biết ban nãy chắc chắn anh đã nhìn thấy – nàng đeo khăn quàng của anh đi dưới ánh mặt trời.“Bắt đầu rồi.” Nàng nói khẽ với anh, rút tay về, xoay người nhoài bên cửa sổ.Tất cả người hầu ở dinh họ Châu hiện tại đều là thuê mới, cứ cách một khoảng thời gian sẽ đổi đi vài người. Châu Tử Hề hoàn toàn hiểu được cách thu xếp này. Chung quy nàng bị giam giữ trong tòa nhà này, phỏng chừng cũng sợ làm thân được với tôi tớ phu xe rồi sẽ xảy ra sự cố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play