Bạch Dao tranh thủ lúc vào nhà lấy túi mà vội vàng dặm một lớp trang điểm nhẹ, đến khi cô chạy ra ngoài, chàng trai trẻ có vóc dáng cao ráo đã đứng đợi sẵn dưới ánh trăng.
Vừa thấy cô, anh cười đến cong cả mắt: “Mới chỉ không gặp có một lát mà cảm giác cô Bạch lại xinh đẹp hơn rồi, là ảo giác của tôi sao?”
Nếu là người đàn ông khác nói như vậy, Bạch Dao chắc chắn sẽ thấy người đó sến súa chết đi được. Nhưng người đang nói lại là một chàng trai trẻ trung sảng khoái, vẫn còn nét ngây ngô giữa tuổi thiếu niên xen lẫn vẻ trưởng thành, dù có nói gì cũng khiến người ta cảm thấy cực kỳ chân thành.
Bạch Dao vốn đang chạy đến, nghe vậy thì bất giác đi chậm lại đầy e lệ. Cô đến bên Lục Sanh, mỉm cười rạng rỡ: “Anh Lục hài hước như vậy, chắc chắn được mọi người quý mến lắm nhỉ?”
Lục Sanh suy nghĩ một lát rồi lắc đầu, cười nói: “Chuyện này thì tôi thật sự không cảm nhận được, người nói tôi dễ mến, cô Bạch là người đầu tiên đó.”
Tốt lắm!
Bạch Dao chắc mẩm trong lòng rằng hiện tại anh vẫn chưa có bạn gái, điều này càng khiến tâm tư của cô ngo ngoe rục rịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT