Hôm nay là ngày giỗ của Bách Mộc Lan, sau khi hoàn tất công việc Bách Doanh mua một bó hoa đến nghĩa trang.
Ở Cẩm Thành có mấy nghĩa trang, năm xưa Bách Mộc Lan đã sớm biết mình không còn sống được bao lâu nên đã chủ động sắp xếp hậu sự từ trước. Người dân địa phương cũng quen với việc cả nhà chôn chung một nghĩa trang, thứ nhất là tiện cho con cháu đến cúng viếng, thứ hai là như thể xuống âm phủ rồi vẫn là người một nhà. Ông bà nội của Bách Mộc Lan được chôn ở một nghĩa trang khác trong thành phố, sau này cha mẹ bà ấy cũng sẽ chôn ở đó.
Thế nhưng Bách Mộc Lan lại chỉ muốn cách xa những “người thân ruột thịt” ấy, càng xa càng tốt, sợ rằng kiếp sau lại bị vướng vào nhau không được yên ổn.
Vì vậy cô đã chọn một nơi hẻo lánh hơn – nghĩa trang Vân Tây – làm nơi yên nghỉ cuối cùng cho mình.
Từ trung tâm thành phố đến nghĩa trang Vân Tây dù không kẹt xe thì cũng phải mất hơn một tiếng lái xe. Bách Doanh đương nhiên cũng đã tính đến chuyện bắt xe quay về, cô thỏa thuận với tài xế rằng hãy chờ cô một lát rồi sẽ quay lại thành phố bằng chính chiếc xe đó.
Tài xế cũng không muốn chạy xe trống về lại thành phố, lúc Bách Doanh xuống xe còn không quên dặn dò: “Cô gái, nhớ nhanh một chút nhé, tôi còn phải tranh thủ giờ tan tầm đón khách kiếm tiền.”
Bách Doanh ôm hoa, gật đầu: “Tôi biết rồi, sẽ không quá nửa tiếng đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT