Tuy đã đoán được chuyện có liên quan đến mình nhưng khi nghe câu nói kia, Bách Doanh vẫn ngẩn người ra một lúc.
Tưởng Mặc Thành cúi đầu nhìn cô. Hai người đang đứng trong hành lang, đèn phía trên không bật, ánh sáng mờ mịt:
“Chuyện này không thể giấu mãi được, bọn họ biết cũng tốt, đỡ để anh phải che che giấu giấu. Chỉ là anh thấy khá oan uổng, mẹ anh thì cho rằng anh là đồ vô lại, ba anh thì nói anh không có liêm sỉ…”
Bách Doanh suýt nữa không nhịn được mà bật cười. Những từ ngữ này phát ra từ miệng anh thật sự rất buồn cười.
Thế giới này đúng là vẫn còn người có cặp mắt tinh tường!
“Dù sao thì cũng là như vậy.” Anh ta hạ giọng, “Cụ thể thế nào em cũng không cần biết rõ, anh có thể xử lý ổn thỏa, sẽ không có vấn đề gì cả.”
Bách Doanh ngẩng đầu lên, đỉnh đầu lướt qua cằm anh, cô định bụng muốn tranh luận với anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play