Vào buổi chiều không khác gì hôm qua tại Cẩm Thành, hai nơi đã đồng loạt bắt đầu hành động.
Tưởng Mặc Thành trông có vẻ bình tĩnh và sắp xếp mọi việc đâu vào đó nhưng chỉ có anh mới biết thực chất bản thân đang hoang mang đến nhường nào, tâm trạng bất an đến nhường nào. Não bộ của anh giống như một cỗ máy đã già đang phải vận hành bằng cả mạng sống. Trước tiên là liên hệ với cảnh sát, sở cảnh sát gần nghĩa trang Vân Tây nhất lập tức xuất động; sau đó là liên hệ với nhân viên phụ trách của nghĩa trang, phía đối phương cam kết sẽ nhanh chóng gọi cho người gác mộ; cuối cùng mới là gọi cho Thẩm Tấn.
Anh hiểu từng câu từng chữ mà Bách Doanh nói.
Cô không phải kiểu người nói nhảm, mỗi một câu đều được tính toán, cố gắng giữ bình tĩnh trong sợ hãi để truyền tải thông tin có ích… Chỉ cần nghĩ đến điều đó là cơn giận và nỗi sợ trong anh như sóng trào không thể nào kiềm chế được.
Bàn tay đặt trên đầu gối run rẩy nhưng anh biết sợ hãi sẽ khiến con người mất kiểm soát cũng khiến não bộ rối loạn. Anh đành phải dùng tay kia ấn mạnh xuống, cưỡng ép bản thân giữ bình tĩnh.
Toàn bộ sự sắp xếp của Tưởng Mặc Thành không hề sai sót, thậm chí còn được cho là cực kỳ chuẩn xác, không đi sai một bước. Sau khi người phụ trách nghĩa trang nhận được điện thoại, không hề chậm trễ lập tức gọi đến điện thoại cố định ở chốt bảo vệ. Nhân viên gác mộ đang mơ màng chợp mắt liền giật mình tỉnh dậy vội vàng bắt máy.
Thời gian khớp một cách hoàn hảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT