Mặt Tô Yến đỏ bừng, nàng ấp úng nói: “Ta là Tần Yên, ngươi nhận lầm người rồi.”
Lý Sính thấy nàng mạnh miệng như vậy, suýt thì không nhịn được bật cười thành tiếng. Hắn ta ôm chầm lấy bả vai nàng, nói: “Đúng là thú vị thật. Nghe nói nàng mắc bệnh rồi qua đời, ta cũng hơi tiếc thương cho nàng. Ai ngờ nàng chạy đến nơi cách xa ngàn dặm như U Châu này. Đang yên đang lành hưởng vinh hoa phú quý mà nàng lại không muốn, cứ muốn sống một cuộc đời khốn khổ.”
Hắn ta hơi ngạc nhiên, kề sát lại gần Tô Yến hỏi nhỏ: “Tiểu nương tử đây khá là thú vị đấy. Trường An cách U Châu xa như vậy, nàng lẻ loi một mình chạy đến đây, chẳng lẽ đến để tìm tình lang à?”
Tô Yến đẩy cánh tay ôm vai mình ra, mất tự nhiên trốn tránh về phía sau.
“Chẳng qua ta cũng chỉ là một nữ nhân bình thường, Tướng quân đừng làm khó ta.”
Lý Sính không thèm để ý sự chống đối của nàng đối với mình, hắn ta lôi nàng ra ngoài, nói: “Đã bao giờ ta làm khó nàng đâu? Nếu nàng theo ta thì sao phải mặc váy vải thô, dưới thời tiết lạnh cắt da cắt thịt phải ra ngoài giao đồ? Hà Bắc này đều do Lý gia chúng ta cai quản, đảm bảo ta sẽ cho nàng cơm ngon áo đẹp...”
Tô Yến nghe vậy thì trong lòng bừng lên lửa giận, nàng không nhịn được phản bác: “Chỉ với những lý do tầm thường đó, ngươi có thể cho ta những thứ tốt hơn so với bệ hạ sao? Ngươi cứ xem như ta thích sống khổ cực đi, xem như ta van xin ngươi, vờ như chưa từng nhìn thấy ta có được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play