Tô Yến vẫn tiếp tục rơi lệ đầy tủi thân. Từ Mặc Hoài thấy nàng đứng trước mặt mình một cách bình yên, nỗi lo lắng và sốt ruột trong lòng mới từ từ giảm bớt. Hắn quay đầu thấy Tiết Phụng cầm một ấm canh còn đang bốc hơi nóng, mới mơ hồ hiểu được vừa rồi Tô Yến đã đi làm gì.
Hắn buông tay một chút, kéo Tô Yến quay về. Nhưng nàng đã đẩy tay hắn ra, lôi áo choàng trên người mình ra và ném cho hắn, tự mình đi tiếp.
Hiếm khi Từ Mặc Hoài lại không so đo với nàng, tiến lên mặc lại áo choàng cho nàng.
Lần này, Tô Yến giống như đang chống đối hắn, không chỉ không nhận lấy ý tốt hiếm hoi của hắn mà còn một lần nữa kéo áo choàng ra, ném xuống đất rồi giậm chân lên đó. Cứ như nàng đang giẫm lên chính Từ Mặc Hoài chứ không phải chỉ là một món đồ.
Mặt mũi hắn trở nên u ám, im lặng nhìn nàng giẫm nát áo choàng. Tô Yến tiếp tục đá và giẫm lên áo choàng của hắn, làm xong tất cả thì nàng lập tức quay người muốn đi.
Từ Mặc Hoài bước tới ôm nàng lên, Tô Yến vùng vẫy đánh vào hắn. Gương mặt nàng vẫn còn vương nước mắt, và hai mắt đỏ hoe.
“Tô Yến!” Hắn cảnh cáo quát lớn một tiếng: “Nàng có tin rằng trẫm sẽ trói nàng suốt cả đêm không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play