Vào đầu xuân, mưa phùn rả rích. Tô Yến cố ý đi ra vườn thượng uyển để hái hoa dại và rau dại, khiến những cung nhân ở điện Thanh Hợp dù không hài lòng nhưng vẫn phải chiều theo ý vị Mỹ nhân không còn tỉnh táo này.
Vì thế, có lúc nhưng cung nhân đi ngang qua thì sẽ thấy một mỹ nhân mặc y phục quý phái, đang ngồi xổm dưới đất, không màng đến lễ nghi mà đào rau dại. Ở phía sau còn có vài người hầu theo sau.
Ngay cả Bích Hà cũng cảm thấy Tô Yến lúc tỉnh lúc mê. Nàng đã làm mẹ rồi mà còn như vậy, thật không ra thể thống gì. Sau này, nếu nàng không chăm sóc tốt cho Hoàng tử, có lẽ Từ Mặc Hoài sẽ giao đứa trẻ cho Hoàng hậu nuôi dưỡng.
Thế nhưng, Từ Mặc Hoài đã dặn dò, Tô Yến muốn làm gì thì cứ để nàng làm. Thế nên, dù có không phù hợp với lễ nghi thì cũng không ai dám lên tiếng phản đối. Khi về lại điện Thanh Hợp, Tô Yến lập tức thay y phục và rửa mặt. Lúc Từ Mặc Hoài đến, nàng đang ngồi xổm bên bồn hoa, tay cầm một nắm cỏ dại, trông như đang ngẩn người.
"Sao nàng lại ngồi xổm như vậy?" Từ Mặc Hoài không nói không rằng kéo nàng đứng dậy. Tô Yến lập tức sợ hãi, muốn thoát ra nhưng bị hắn giữ lại để phủi sạch bùn đất trên tay nàng: "Tô Yến, nàng càng ngày càng vô phép tắc."
Hắn nhìn cả khu vườn đầy hoa và cỏ dại, nói với vẻ bất đắc dĩ: "Trẫm không hiểu nàng đang làm gì, sao lại khiến khu vườn thành ra thế này?"
Tô Yến sợ hãi và hốt hoảng đến mức không dám nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT