Khi Từ Mặc Hoài đến điện Thanh Hợp thì Tô Yến vẫn còn đang ngủ, trong điện có thêm hai thị nữ chăm sóc sinh hoạt thường ngày cho nàng.
Bất kể thế nào, nếu Tô Yến đã mang thai thì hắn cũng nên cho nàng một danh phận để đứa nhỏ được danh chính ngôn thuận.
Từ Mặc Hoài tắm rửa xong, trên người còn mang theo hơi nước ẩm ướt. Lúc cúi người, lọn tóc đổ xuống lướt qua gương mặt Tô Yến khiến nàng bỗng tỉnh lại. Nàng mở mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đen kịt của hắn, trái tim giống như bị ai đó bóp nghẹt.
Từ Mặc Hoài không nói gì mà chỉ hôn vào khóe môi Tô Yến, bàn tay dò tìm đặt lên bụng nàng.
“Yến nương, đây là con của chúng ta.” Lúc nói câu này, giọng điệu của hắn nhẹ nhàng và êm dịu như sợ đánh thức ai đó.
Bụng dưới của Tô Yến vẫn bằng phẳng như cũ, không thể tưởng tượng được bên trong đang nuôi dưỡng giọt máu của hai người họ.
Tô Yến đau khổ nhắm mắt, hơi thở cũng trở nên nặng nề, nàng cuộn người lại thì bị Từ Mặc Hoài ôm vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play