Ta Vô Tình Ngủ Với Thanh Mai Trúc Mã
Ta Vô Tình Ngủ Với Thanh Mai Trúc Mã
Trọn Bộ 1 tháng Hoàn
8 chương
152 1804
12345
Đánh giá: 5/5 từ 3 nhận xét
Mắm Thúi • Trọn BộHoàn

Nguồn: Zhihu

Editor: Mắm Thúi

Văn án:

Ta vô tình ngủ với thanh mai trúc mã, nhưng người ta thích lại là thanh mai trúc mã khác.

Chuyện này kể ra thì cũng khá dài, cho dù tối qua vì say rượu mà ta đã gây ra tai họa lớn, nhưng bây giờ ta lại vô cùng chân thành, thành khẩn quỳ bên giường hắn để sám hối.

“Ta… ta…” Ta liếm môi, giọng khô khốc, mặt đầy xấu hổ. “Chuyện tối qua… cứ coi như chưa từng xảy ra đi. Huynh đừng nói với cha ta.”

Nói xong, ta lập tức “bộp” một tiếng dập đầu thật mạnh. Đúng là đồ khốn nạn mà!

Thế nhưng, phía trên lại im lặng hồi lâu, ta chột dạ ngẩng lên thì bắt gặp ánh mắt của hắn.

Áo trong rộng rãi xộc xệch, để lộ làn da trắng ngần như ngọc, đôi mắt dài hẹp vốn ôn hòa nay lại vương chút đỏ nơi đuôi mắt, hắn lặng lẽ nhìn ta.

Một loạt ký ức rời rạc bất chợt ập về—

Đêm qua, ta xách năm vò rượu, chân nam đá chân xiêu lao thẳng đến phòng hắn, sau đó đạp tung cửa.

Ta ép hắn uống rượu với ta để giải sầu, chỉ vì hôm qua, thanh mai trúc mã khác của ta, Cố Thanh Tiêu đã thành thân. Khi ấy, lòng ta đau như bị kim châm, chỉ muốn khóc một trận thật to.

Ta đã thực sự ôm vò rượu mà khóc lóc một trận. Hắn không giành lại được, đành luống cuống giúp ta lau nước mắt, rồi sau đó…

Sau đó, chẳng biết tại sao, ta lại nhào đến, đè hắn xuống đất. Khi đó ta nghĩ, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của Cố Thanh Tiêu, vậy thì giữ mãi tâm ý này còn có nghĩa lý gì nữa?

Ta chỉ nhớ mình đã đè lên người hắn, vụng về tháo y phục của hắn ra. Hắn hoảng hốt, ánh mắt tràn đầy nhẫn nhịn. Cuối cùng, khi bàn tay ta luồn vào lớp áo, chạm vào làn da mịn màng của hắn, hắn bỗng lật người, đè ta xuống.

Hơi thở của hắn gấp gáp, lồng ngực phập phồng dữ dội, áo đã bị ta kéo bung gần hết, để lộ vùng da trắng nõn, nhưng đôi mắt hắn vẫn chăm chú nhìn ta không rời.

“Thật sự không hối hận sao, Tiều Tiều?”

Ta kéo hắn xuống, môi run rẩy mà vội vàng nghênh đón.

“Ta là ai?”

Ta híp mắt, lí nhí đáp: “...Ôn Hành?”

Sau đó, suốt cả đêm chỉ còn tiếng hơi thở gấp gáp, xen lẫn giọng khàn khàn của hắn, dịu dàng gọi bên tai ta: “Tiều Tiều… Tiều Tiều…”

“Tiều Tiều?”

Tiếng gọi trước mặt chồng lên tiếng thì thầm đêm qua, ta lập tức bừng tỉnh. Giây tiếp theo, ta bật dậy, luống cuống bỏ chạy.

Các số gần nhất