“A Tiêu sao không vào ngồi một lát, dùng bữa tối rồi hẵng đi?” Ôn Hành mỉm cười, thần thái vẫn ôn hòa đoan chính như mọi khi, chỉ là trong mắt lại chẳng rõ tâm tình.  
“Ta còn có việc phải xử lý, không quấy rầy nữa.” Cố Thanh Tiêu dường như không nhận ra chút biến hóa nào trong thần sắc của Ôn Hành, chỉ cười, rồi đón lấy dây cương từ tay tiểu tư dắt ngựa bên cạnh, xoay người lên ngựa.  
Hắn khoác áo choàng lông cừu màu đỏ sẫm, ngồi thẳng lưng trên lưng ngựa, tay nắm chặt dây cương, ngoảnh đầu lại cười sảng khoái, đôi mắt tựa sao trời.  
“Lần sau, lần sau rảnh rỗi ta lại đến uống một chén rượu!”  
Tiếng vó ngựa dần xa, bóng dáng một người một ngựa cũng nhạt dần khỏi tầm mắt, tuyết lớn vẫn rơi không ngừng.  
Chỉ trong thoáng chốc, trên vai Ôn Hành đã phủ một lớp tuyết mỏng.  
Ta nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng giải thích: “Nha hoàn vụng về, làm đổ nước trà lên người A Tiêu, nên ta tự quyết cho hạ nhân lấy y phục củPhụ thânng để huynh ấy thay. Chàng… giận sao?”  
Ôn Hành bước tới, đưa tay kéo chặt áo choàng trên người ta, trong mắt vẫn là sự dịu dàng thường thấy, chỉ là trên mặt lại mang nét mệt mỏi. Nghĩ đến việc hôm nay tuyết rơi, chàng ra ngoài chẩn bệnh cả ngày, chắc hẳn đã rất mệt.  
“Bên ngoài gió lớn, bị lạnh thì không hay đâu, vào trong rồi nói.”  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play