Thực ra, Hạ Vân cũng vô cùng oan uổng. Cái bớt kia, vốn không phải bẩm sinh mà là do kẻ khác giở trò sau khi nàng bị mê man. Dấu vết ấy được tạo ra tinh xảo đến mức có thể giả làm bớt thật, khiến ai nhìn qua cũng không mảy may nghi ngờ.
Khoảng thời gian đó, nàng vẫn luôn âm thầm điều tra kẻ đứng sau chuyện này, nhưng tìm mãi vẫn không ra chút manh mối nào. Đúng lúc ấy, chưởng môn sư phụ lại có ý định phái nàng xuống núi.
Hạ Vân đành phải tạm gác việc truy tra, hơn nữa, chuyện này cũng chẳng phải điều tốt đẹp gì, tất nhiên không thể tùy tiện tuyên truyền khắp nơi.
Huống hồ, nàng dù sao cũng là một cô nương, lại không cha không mẹ, nếu chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh liền mất sạch.
Thực ra, Hạ Vân không quá quan tâm đến thanh danh của bản thân, nhưng nàng không muốn gây thêm phiền phức cho môn phái.
Mà nói đi cũng phải nói lại, sau cái đêm đó, cuộc sống dường như vẫn gió êm sóng lặng, chẳng hề có biến động nào, cũng không có bất kỳ âm mưu nào bị vạch trần. Vì thế, nàng nghĩ rằng có lẽ chuyện này cứ để nó trôi qua đi.
Hạ Vân nghe Liễu Trường Triệt nói vậy, trong khoảnh khắc liền bừng tỉnh, bớt Phượng Loan Hoa kia chắc chắn ẩn giấu bí mật không thể để lộ. Kẻ đứng sau chuyện này rốt cuộc là ai? Ai có thể trong bóng tối hành động thần không biết quỷ không hay, hạ độc mê choáng nàng, sau đó khắc lên dấu vết kia?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play