Diệp Sơ quay đầu lại, chỉ thấy Liễu Trường Triệt cầm theo một chiếc đèn lồng. Nhìn kiểu dáng, có vẻ như hắn đã thuận tay lấy từ căn phòng phía trên.
Lúc này, hắn mỉm cười nhàn nhạt, ôn hòa như ngọc, ánh mắt phản chiếu khuôn mặt Diệp Sơ, mang theo chút ý vị khó tả. Khí chất thanh nhã như lan chi ngọc thụ, khiến người khác khó mà bỏ qua.
Nhưng Diệp Sơ vẫn thích diện mạo của Diệp Chi Lan hơn, tựa như nhân vật bước ra từ tranh, thanh lãnh nhưng lại ẩn chứa nét dịu dàng đối lập. Dĩ nhiên, đó cũng chỉ là vẻ bề ngoài…
Dù vậy, nàng cũng không phải kẻ mê sắc, càng không dễ dàng dao động vì dung mạo hay vài lời ngon ngọt. Thu lại suy nghĩ, Diệp Sơ nghi hoặc hỏi:
“Ngươi sao lại ở đây?”
Liễu Trường Triệt khẽ nghiêng người, lúc này Hạ Vân mới từ sau lưng hắn bước ra, nhanh chóng tiến lên nắm lấy tay Diệp Sơ. Sắc mặt tái nhợt, giọng nói mang theo lo lắng:
“Tiểu Sơ, cô không bị thương chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT