Phía chân trời dần sáng lên, một mảng bụng cá trắng lan rộng. Nơi trời và nước giao nhau dần chuyển sang sắc đỏ nhạt, mặt trời từ từ nhô cao, ánh sáng hơi nghiêng rọi vào cửa sổ gần giường. Diệp Sơ tỉnh lại, cảm thấy cả cơ thể cứng đờ, đầu óc vẫn còn mơ màng. Chóp mũi quanh quẩn một mùi hương dễ chịu, tay nàng dường như đang đặt lên thứ gì đó ấm áp, mềm mại.
Vừa mở mắt, nàng thoáng ngây người. Trước mặt là gương mặt thanh lãnh của Diệp Chi Lan, đôi mắt hắn bình tĩnh mà sâu thẳm. Khoảnh khắc ấy, cơn buồn ngủ tan biến, thay vào đó là một cơn hoảng loạn. Sao mình lại ở đây? Sao lại ôm hắn ngủ? Tại sao chẳng nhớ gì cả? Rất nhiều câu hỏi cùng lúc ập đến, khiến đầu óc nàng như chìm vào bóng tối.
Diệp Sơ cố gắng trấn tĩnh, hít sâu một hơi, rồi cẩn thận, nhẹ nhàng gỡ tay hắn đang đặt trên người mình ra. Diệp Sơ lặng lẽ nâng tay đến giữa không trung, chậm rãi thả nhẹ động tác, sợ đánh thức người bên cạnh. Nhưng trời không chiều lòng người.
Diệp Chi Lan đã sớm mở mắt, lặng lẽ nhìn nàng. Không biết hắn đã tỉnh bao lâu, nhưng ánh mắt kia quá mức trấn định, như thể đang nhìn rõ mọi thứ. Tim nàng bỗng dưng nhảy dựng, môi hơi hé mở, nhưng lại không biết phải nói gì. Diệp Chi Lan rũ mắt nhìn bàn tay bị nàng nắm vài giây, rồi mới chậm rãi ngước lên, ánh mắt vẫn mang theo vài phần thăm dò.
Diệp Sơ lập tức bật dậy, đứng nghiêm ngay ngắn, bị hắn nhìn đến mức có chút không tự nhiên. Nàng âm thầm siết chặt ống tay áo, lắp bắp giải thích: 
“Tỷ… tỷ… tỷ cũng không biết tại sao lại như vậy. Tỷ vừa tỉnh dậy đã ở đây rồi.”
Nói xong, nàng nhanh chóng trấn tĩnh lại, nghiêm túc hỏi: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play