Phía trước, giữa những khóm hoa cây cỏ đan xen, vốn nên là một khung cảnh đẹp đẽ làm say lòng người, thế nhưng Diệp phu nhân lại không hề có nửa phần ý cười. Nàng nghiêng đầu nhìn những bông hoa rực rỡ khoe sắc trong vườn, chợt cảm thấy đau đầu không thôi, không nhịn được mà khẽ thở dài.
Gần bốn mươi tuổi, nàng vẫn giữ được phong thái mặn mà, dấu vết năm tháng để lại trên dung nhan cũng rất nhạt, như thể được trời cao đặc biệt ưu ái. Thiến La thấy phu nhân vẻ mặt nặng nề, không khỏi nhẹ giọng an ủi:
 “Phu nhân, tiểu thư nhất định sẽ bình an trở về.”
Lời vừa dứt, Diệp chưởng môn bước nhanh đến, nghe thấy câu nói ấy, chân khựng lại một chút, sau đó tiếp tục tiến lên, nắm lấy tay Diệp phu nhân.
“Phu nhân, hà tất phải lo lắng như vậy? Việc này cũng không phải như ta đã nghĩ.”
Diệp phu nhân trừng mắt nhìn hắn, hất tay ra một cách dứt khoát, nơi đuôi mắt vì kích động mà thoáng phiếm hồng.
“Sơ nhi là nữ nhi duy nhất của chúng ta, chàng có thể nào nhẫn tâm, có thể nào nhẫn tâm như vậy đối xử với nó” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play