Chùa miếu không đủ thảo dược, Diệp Sơ đành phải đến thành mua. Một đi một về mất cả ngày, đường xá khá xa, nhưng nàng vẫn quyết định lên đường. Ban đầu, Tề Hoài Thiên định đi cùng, nhưng bị từ chối. Dù sao thì mục tiêu quá lớn cũng không tốt. 
Lần trước ở Phượng Loan Trấn, hắn đoạt được mảnh linh phù, chắc chắn vẫn còn nhiều người nhớ rõ hắn. Nếu cứ ngang nhiên ra ngoài, e rằng sẽ gây ra phiền toái không cần thiết. Đây cũng là một trong những lý do họ chọn ở lại chùa miếu thay vì vào thành. Hạ Vân ở lại chăm sóc người bị thương, Diệp Chi Lan vẫn cần uống thuốc.
Ánh nắng nhàn nhạt chiếu xuống con đường nhộn nhịp, hai bên đầy rẫy quầy hàng. Vì là buổi sáng, dòng người chen chúc, xô đẩy, có phần lộn xộn. Mùi bánh bao thịt thơm lừng thu hút Diệp Sơ, khiến nàng vô thức nhìn xuống gói thuốc trong tay. Đúng lúc bụng nàng réo lên vài tiếng. Nàng ngồi xuống, gọi mấy cái bánh bao thịt.
Bánh bao thịt nóng hổi vừa mới ra lò, hương thơm lan tỏa theo gió bốn phía. Cắn một miếng, nước thịt tươi ngọt tràn ra, vị mềm mại, thơm ngon mà không ngấy.
Ăn một cái rồi lại không nhịn được mà lấy thêm cái nữa. Hành tẩu giang hồ, chẳng còn để ý đến hình tượng thục nữ, huống hồ Diệp Sơ vốn không phải kiểu người như vậy. Bỗng nhiên, phía trước không xa vang lên một trận huyên náo. Nàng ngước mắt nhìn, chỉ thấy trước cửa một cửa hàng trang phục tụ tập rất nhiều người, náo nhiệt vô cùng.
Kỳ lạ là, đám đông vây quanh tiệm quần áo toàn là nam nhân, hiếm thấy bóng dáng nữ tử, hoàn toàn khác biệt so với những nơi khác. Thấy Diệp Sơ vừa ăn bánh bao vừa nhìn chằm chằm vào cửa hàng, chủ quán bánh bao cũng không vội, liền cười nói:
“Cô nương không phải người ở đây nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play