Vết kiếm thương trước ngực Diệp Chi Lan nứt ra, máu chảy dọc xuống, hòa lẫn vào làn nước hồ lạnh lẽo, nhuộm đỏ cả bạch y. Môi hắn dần dần mất đi sắc hồng, nhưng vẻ mặt lại như chẳng hề cảm thấy đau đớn, vẫn nâng tay lên, cúi đầu áp sát. Diệp Sơ vội vàng chống tay lên ngực hắn, chợt nhận ra sức lực trong cơ thể đã khôi phục.
Không chần chừ thêm, nàng lập tức nâng tay giáng một chưởng, đánh hắn ngất xỉu. Ánh trăng lạnh lẽo phủ xuống mặt hồ, phản chiếu cảnh Diệp Sơ cắn răng chịu đựng, hao hết sức lực kéo Diệp Chi Lan lên bờ.
May mắn là thể trạng nàng đủ khỏe, có thể cõng hắn trở về, dù bước chân nặng nề chậm chạp, nhưng vẫn còn hơn bỏ mặc hắn lại nơi này. Một canh giờ sau, nàng rốt cuộc cũng lê được đến cửa chùa miếu, cả người kiệt sức ngã quỵ xuống thềm đá.
Gắng gượng chút sức lực còn sót lại, Diệp Sơ đưa tay gõ cửa, cất giọng gọi lớn:
“Vọng Không sư phụ. Vọng Không sư phụ “
Không bao lâu sau, bên trong truyền ra tiếng bước chân trầm ổn, chậm rãi tiến đến. Vọng Không đẩy cửa bước ra, vừa thấy hai người ngã trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm nghị vốn chẳng mấy khi thay đổi cũng khẽ trầm xuống.
“Diệp thí chủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT