“Điện hạ!” Vân Cung lệnh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Chẳng lẽ điện hạ đã quên mấy ngày trước ngài nói gì với nô tỳ rồi ư? Lỡ Tiền Chi Vi chó cùng rứt giậu thì sao? Bên cạnh điện hạ chỉ có bốn mươi Thanh Huyền vệ, lỡ thật sự gặp nguy hiểm thì dù lấy một chọi mười cũng có thể làm được gì?”
“Hả? Ta có bảo là ta không đi đâu.” Cơ Vị Tưu ngạc nhiên mở to mắt: “Ta cũng chưa nói là ta muốn giết ông ta cơ mà.”
Vân Cung lệnh nghi ngờ nhìn Cơ Vị Tưu.
Cơ Vị Tưu bâng quơ nói: “Phái một người đi nói với Tiền đại nhân rằng dạo gần đây nhàm chán, ta muốn đi dạo thành Tuyền Châu, bảo mấy vị công tử trong quý phủ ông ta chiêu đãi ta đi.”
Không biết nghĩ tới chuyện gì, Vân Cung lệnh hít sâu một hơi: “Điện hạ, mong ngài hãy cân nhắc!”
Cơ Vị Tưu buồn cười: “Sao lại cân nhắc? Vân Nhân tỷ tỷ, tỷ lại nghĩ tới chuyện gì vậy? Đi chơi cùng đám bọn ta chẳng lẽ sẽ khiến họ chịu khổ sao?”
Vân Cung lệnh bỗng bị nghẹn họng, một lát sau mới nói: “Điện hạ, chắc chắn sau lưng Tiền Chi Vi có chỗ dựa. Nô tỳ sống trong thâm cung nhiều năm, chỉ từng gặp một vài mệnh phụ triều đình. Ông ta vừa gặp nô tỳ thì không cần nghĩ ngợi mà lập tức gọi nô tỳ là Cung lệnh, có thể thấy mánh khóe thông thiên. Tiền Chi Vi chỉ có hai đứa con trai, đều là đích tử, ông ta cực kỳ coi trọng hai đứa con này, điện hạ đụng vào họ thì khác nào kề dao vào cổ ông ta?”
Cơ Vị Tưu buồn bực: “Sao lại thế? Ông ta phải nghĩ rằng ta coi trọng ông ta chứ?”
Vân Cung lệnh không khỏi buồn cười: “Nếu điện hạ không tin thì cứ việc gọi người đi truyền lời, cứ xem ngày mai họ có đến hay không.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play