“Bệ hạ.” Khánh Hỉ công công bưng lá thư bước vào: “Thư khẩn cấp tám trăm dặm.”
Cơ Tố lập tức gác ngự bút, giơ tay lên nhận thư rồi hỏi: “Gửi tới từ đâu?”
Khánh Hỉ công công lặng lẽ lùi về sau một bước, cúi đầu khom lưng đáp: “Phủ Tuyền Châu.”
Nét mặt Cơ Tố thả lỏng, đầy ẩn ý nhìn thoáng qua gương mặt tươi cười của Khánh Hỉ công công, lúc này mới mở lá thư ra. Quả nhiên là do Cơ Vị Tưu gửi tới.
“Xem như có tiến bộ.” Giọng điệu Cơ Tố bình thản, lại mang theo sự đùa cợt: “Cuối cùng lần này cũng biết gửi thư cho trẫm.”
Còn chuyện tự ý dùng tám trăm dặm khẩn cấp thì Cơ Tố không nói, chờ Cơ Vị Tưu trở về thì tính sổ sau.
Khánh Hỉ công công vẫn giữ nụ cười trên môi, gật đầu lia lịa.
Trong thư của Cơ Vị Tưu viết: [Lâu không gửi thư, vô cùng nhớ mong. Thần đệ ở trên sông nước lâu ngày, cảm thấy không khỏe, nay đang dừng chân mấy ngày ở Tuyền Châu, thích nghi với khí hậu, suốt ngày nhàn rỗi bèn chơi bài với bằng hữu, rất là khuây khỏa, không cần lo lắng, có chút quà mọn xin kính dâng cho huynh.]
… Toàn là cái gì đâu không vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play