Cơ Tố đã nói như vậy rồi thì Cơ Vị Tưu còn có thể nói gì được nữa? cậu cúi đầu đáp: “Vâng.”
Cơ Tố chìa tay ra, Cơ Vị Tưu cũng đoán được ý hắn, cậu lưỡng lự một chút rồi cầm tay Cơ Tố để mượn lực đứng lên. Cơ Tố nói: “Sắc trời đã khuya, đệ về nghỉ ngơi đi.”
“Thần đệ cáo lui.” Cơ Vị Tưu hành lễ rồi trang trọng rời khỏi chính điện. Sau khi bước tới điện bên, cậu cảm thấy xương cốt cả người mình đều rã rời, bắp chân chợt mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống.
“Chao ôi điện hạ, ngài sao vậy?” Tiểu Trác công vội vàng đỡ cậu.
Tiểu Trác công công cũng gọi cậu là “điện hạ” theo Khánh Hỉ công công, chứ không phải là “Vương gia”.
Cơ Vị Tưu xua tay: “Không sao… Lúc nãy ta ngồi trong điện lâu nên bị tê chân thôi.”
“Để nô tài đỡ ngài.” Tiểu Trác công công vừa đỡ cậu vừa nói: “Lúc nãy sư phụ bảo nô tài báo tin cho điện hạ rằng trong Vương phủ có chút việc nhỏ cần xử lý, Tỉnh Ba ca ca không dám làm kinh động Thánh thượng nên đã tự về Vương phủ, mong điện hạ chớ trách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT