Cơ Vị Tưu cụp mắt không nhìn hắn nữa, bình tĩnh nói: “Thần đệ, đương nhiên cũng là thần.”
Không thì sao chứ? Còn có thể là gì đây?
Ngay từ đầu Cơ Tố đã không ngừng nhấn mạnh để cậu nhận thức rõ sự thật này... Quân là quân, thần là thần, dẫu thân thiết, dẫu tình cảm có sâm đậm đến mấy thì cũng vẫn phải có tôn ti trật tự.
Bàn tay đang nắm cằm cậu chợt siết chặt đến mức quá sức chịu đựng, nhưng rồi ngay giây sau đã buông ra. Cơ Vị Tưu muốn xoa cằm nhưng lại cảm thấy không cần thiết, thế là cậu phửi ống tay áo đứng dậy, định quỳ xuống nhận tội nhận phạt. Nhưng rồi vừa cong đầu gối đã bị Cơ Tố kéo lên, đẩy trở về ghế.
Cơ Tố đặt tay lên cổ cậu, tuy bóp nghẹn bằng sức rất nhỏ nhưng vẫn làm cậu không thở được. Cơ Vị Tưu không cử động cũng không giãy dụa, chỉ ngước lên nhìn Cơ Tố, cảm nhận được độ ấm nơi bàn tay làm người ta hít thở không thông kia.
Sự im lặng của cậu như vả thẳng vào mặt Cơ Tố, rõ ràng hắn ban cho cậu thánh chỉ trống, lúc nào cũng quan tâm bảo vệ, chăm sóc chu đáo cho cậu, vậy mà bây giờ lại bóp cổ cậu chỉ vì chút cử chỉ vượt khuôn phép không đáng kể.
Nếu cậu không phải thần tử, vậy thì là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT