Sau khi buổi triều sáng kết thúc, Cơ Tố đi vào điện sau, Cố Tướng và Lưu Tướng cũng đi theo vào, quả nhiên như Cơ Tố nói, Lưu Tướng tố cáo cậu trên triều.
Lưu Tướng vừa tố cáo xong thì Cố Tướng đứng ra bênh vực, đại khái là Vương gia của chúng ta tuổi đời còn trẻ, lại còn vì chuyện này mà mệt đến mức đổ bệnh, không thấy hôm nay ngài ấy không lên triều sao? Cho dù Vương gia làm sai thì cũng nên tha thứ ba phần. Cuối cùng kết thúc bằng việc Cơ Tố không nặng không nhẹ phạt cậu ba tháng bổng lộc.
Không ngờ các Ngự sử lại không nói gì, điều này khiến Cơ Vị Tưu cực kỳ bất ngờ, cậu cứ tưởng họ đang chực chờ cơ hội vạch tội mình cơ. Thế mà ai nấy đều xem như không nghe thấy gì, xem chức quan của mình chỉ để trưng, nấp trong đám đông mà chẳng hé răng câu nào.
“Tham kiến Vương gia.” Lưu Tướng mới vừa tố cáo cậu xong, bây giờ gặp mặt vẫn cười tít mắt hành lễ chẳng hề ngượng ngùng chút nào, Cố Tướng cũng hành lễ, sau khi được Cơ Tố cho ngồi, hai vị các lão uống trà thấm giọng rồi nói: “Đột Quyết lòng lang dạ thú, không ngờ còn dám mở miệng ngay trên triều, Thánh thượng tuyệt đối không được đồng ý!”
Cố Tướng gật đầu tán thành, trong mắt hắn ta, Ô Nhĩ Vương của Đột Quyết là kẻ không biết xấu hổ, chuyện gì cũng dám mở miệng trên triều, xem Hoàng thất Nam Chu bọn họ là cải trắng chắc, thích phát là mở miệng đòi được luôn? 
Cơ Tố vẫn lạnh nhạt, quay sang hỏi Cơ Vị Tưu: “Thụy Vương nghĩ sao?”
Cơ Vị Tưu còn có thể nghĩ sao được nữa, cậu nói thẳng luôn: “Bảo hắn ta nằm mơ đi, thần đệ không muốn, nếu như Hoàng huynh vẫn muốn ban hôn thì thần đệ đành phải đến Thái Miếu khóc với tổ tông thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play