Cơ Vị Tưu nói: “À đúng rồi, đã đối chiếu sổ sách xong chưa? Gần đến cuối năm, đồ Tết chuẩn bị đến đâu rồi?”
Tỉnh Ba nghe là hiểu ý ngay, liền kể rõ những đồ Tết đã chuẩn bị cho Thái hậu và Thánh thượng. Trong hoàng cung không thiếu thứ quý giá cho nên Tỉnh Ba không chuẩn bị những thứ đó, mà tìm kiếm những loại đá quý hiếm có cho Thái hậu, còn Cơ Tố thì chuẩn bị một thanh kiếm chém sắt như chém bùn.
Cơ Vị Tưu nghe xong bèn nổi hứng thú, sai người trình lên xem thử, thấy giữa tráp đá quý có một viên ngọc bích to cỡ quả trứng gà óng ánh lộng lẫy, xung quanh tô điểm bằng những thứ bạc, ngọc, ngọc trai làm Cơ Vị Tưu muốn mù mắt: “Thứ này... Ngươi vất vả rồi.”
Viên đá quý to cỡ này, tuy trông hơi tục, nhưng mà to thật!
Mặt mày Tỉnh Ba dịu lại, để lộ ra vài phần ý cười: “Bôn ba vì Điện hạ, Tỉnh Ba không dám nói vất vả.”
Cơ Vị Tưu lại nhìn sang thanh kiếm kia, kiếm dài ba thước ba tấc ba phân. Vừa rút ra là mũi kiếm đã lóe sáng sắc bén dưới ánh nến, ánh kiếm sáng như sao, lạnh lẽo như sương, Cơ Vị Tưu nhìn xuống thì thấy trên thân kiếm có khắc chữ: “Tố Hồi.”
“... Tên hay.” Cơ Vị Tưu khựng lại, kiếm này không phải do Nam Chu đúc ra, không tránh phạm húy thì cũng phải thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT