May mà Cơ Vị Tưu không nghe được lời này, bằng không nhất định sẽ lườm hắn ta cháy mắt.
Cậu ăn điểm tâm xong thì vui vẻ về phủ đệ. Chờ đến khi sửa soạn xong xuôi rồi ngồi xuống thì mới chợt nhớ hình như mình quên mất điều gì đó. Thôi, nếu đã quên mất thì chắc không phải chuyện quan trọng gì đâu.
Lúc này trong điện Thanh Ninh, Tiểu Trác công công ôm báo đen trở về phục mệnh. Báo đen ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn ta, cái đầu to dán lên mặt hắn ta run bần bật như thể sợ hãi.
Cơ Tố buông tấu chương xuống, nói: “Thả nó xuống đi.”
Tiểu Trác công công đang định thả báo đen xuống, ai ngờ báo đen bấu chặt quần áo, hoàn toàn không thể bỏ xuống được. Hắn ta dở khóc dở cười, đồng thời cũng vô cùng sợ hãi, sợ sẽ bị trách tội. Thấy thế, Khánh Hỉ công công vội nói: “Thánh thượng, con báo đen này chưa được thuần hóa hẳn, e rằng sẽ làm long thể bị thương…”
Cơ Tố đặt tấu chương xuống rồi giương mắt nhìn lên. Khánh Hỉ công công liếc Tiểu Trác công công, Tiểu Trác công công lập tức ôm báo đen đến gần. Nhìn bộ lông bóng loáng của nó, Cơ Tố giơ tay xách gáy nó, báo đen liền thè lưỡi, bị Cơ Tố xách lại gần với dáng vẻ khờ khạo.
Sau khi được đặt vào lòng Cơ Tố, hai móng vuốt của nó khoát lên vai Cơ Tố, đôi mắt vàng kim nhìn Cơ Tố không chớp mắt. Cơ Tố cũng cụp mắt nhìn nó, báo đen tức khắc vùi đầu vào lòng hắn rồi ra sức dụi đầu, vẻ mặt say mê như thể không biết trời trăng sao đất gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play