Có thể khiến Cơ Tố nói lần thứ hai thế này thì là thật rồi, điểm này Cơ Vị Tưu tin.
Dù sao thì với kiểu người như Cơ Tố, nếu câu hỏi khó trả lời thì hắn sẽ hỏi một đằng trả lời một nẻo, hoặc là hỏi vặn lại, không thì dứt khoát đuổi cậu ra ngoài luôn. Tóm lại là sẽ không trả lời thẳng.
Cơ Tố là ai chứ? Hắn khinh thường việc nói dối.
Cơ Vị Tưu cụp mắt, như cười như không đè tay Cơ Tố lại: “Hoàng huynh, Meo Meo ngoan lắm, bộ lông sáng bóng mượt mà vuốt sướng cực, huynh sờ thử xem?”
Cơ Tố khẽ đặt bàn tay lên bộ lông chứa độ ấm như tơ kia, lòng bàn tay Cơ Vị Tưu cọ qua kẽ ngón tay hắn, đè tay người kia lên người báo con, ngước lên nhìn hắn rồi cười không ngừng: “Sờ thích không?”
Cơ Tố gật đầu, lặng lẽ rút tay lại, trong lúc vô tình ngón tay hai người khẽ chạm vào nhau, hắn nói: “Nuôi khéo nhỉ.”
Cơ Vị Tưu vờ như không có gì, cứ thế vuốt lông báo con, kết quả sờ được lớp mỡ dày cộm lắc lư theo lực tay mình. Nhưng khi cậu cúi đầu nhìn thấy báo con nằm sõng soài trong lòng thì lại không thể nhẫn tâm… Thôi vậy, béo một chút cũng được, ăn được ngủ được là tiên mà?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play