Cơ Vị Tưu gõ lên vách xe: “Ta không thích ngôi nhà nhỏ bằng gỗ đó. Những gì nên bỏ thì bỏ, những gì nên giết thì giết đi.”
Thanh Huyền Vệ đi theo đáp một tiếng, sau đó quay đi phục mệnh.
Ánh mắt của Miên Lý toát lên đôi chút kinh ngạc, hắn ta đi theo Cơ Vị Tưu đã hơn mười năm, chưa từng nghe cậu thốt ra những mệnh lệnh có từ “giết” bao giờ, hôm nay là lần đầu tiên.
Vài năm về trước, có một cung nhân ngủ gật trong ca trực, gió thổi làm rèm quẹt vào nến, mặc dù lửa chỉ cháy một nửa tấm rèm, nhưng trong cung đó lại là điều đại kỵ. Theo quy tắc cung đình, cung nhân ấy phải chịu ít nhất năm mươi trượng, đánh xong thì cũng không còn thở nữa. Tuy nhiên, điện hạ lại ra lệnh ngừng lại, chỉ phạt cung nhân này hai năm lương rồi thôi, từ đó không để bụng nữa thật.
Ngay cả tội lớn là để lửa cháy trong cung mà Cơ Vị Tưu còn giơ cao đánh khẽ, có thể thấy hôm nay cậu thực sự rất tức giận.
Miên Lý khẽ hỏi: “Điện hạ, chẳng phải mấy ngày trước ngài còn nói...?”
Mấy ngày trước Cơ Vị Tưu còn tuyên bố muốn làm Thái Bình vương gia, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, không thể ép người đến mức chó cùng rứt giậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT