Chủ tịch Trình bao máy bay riêng, dẫn giao nhân bay đến hòn đảo không người đã mua trước đó.
Thật ra chủ tịch Trình chưa từng nghĩ sau khi đưa giao nhân đi sẽ còn gặp lại y.
Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại mua một hòn đảo.
Anh nghĩ có lẽ sau này giao nhân sẽ muốn chơi game xem phim, nên phải có nơi để thiết bị điện tử.
Trước hết chủ tịch Trình tìm công nhân.
Bây giờ nhà cửa toàn xây dựng theo kiểu lắp ráp, xây một căn biệt thự nhỏ chỉ mất khoảng một tháng.
Đợi khi máy bay riêng của chủ tịch Trình hạ cánh, đập vào mắt là một loạt…
Căn nhà lợp tôn màu.
Ít nhất cũng có điện nước, khá ổn.
Giao nhân phấn khích nhảy xuống biển.
Vừa vào nước đã không thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
Chủ tịch Trình nhìn mặt biển gợn sóng, không biết là sóng biển hay là vảy trên đuôi cá giao nhân.
Không có một câu tạm biệt.
Tay chủ tịch Trình vẫn còn giữ tư thế ôm.
Vì lý do thời tiết, chủ tịch Trình nán lại một đêm trong căn nhà lợp tôn màu.
Vô tình anh lại đi tìm giao nhân.
Ban đêm trời đổ mưa to, là ông trời đang khóc.
Chủ tịch Trình nhìn chằm chằm cửa sổ bị nước mưa đổ ào xuống kêu rào rạt, bỗng nhiên cũng muốn khóc. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
“Bốp” một tiếng, cửa sổ chiếu ra một khuôn mặt trắng bệch.
Chủ tịch Trình sợ tới nỗi thiếu điều ngã xuống chiếc giường đơn giản, luống cuống tay chân bật đèn lên.
Quỷ sẽ không xuất hiện ở nơi có đèn.
Tai nạn luôn chậm hơn mình một bước.
Ngoại trừ một khuôn mặt trắng bệch to đùng trên cửa sổ, thì còn xuất hiện thêm một cánh tay nhợt nhạt.
Sau khi bình tĩnh lại, chủ tịch Trình thấy hơi quen.
Sau một tràng tiếng cười âm u lạnh tanh, giao nhân thẳng tay đập bể cửa kính.
Nước mắt ông trời ồ ạt tạt vào người chủ tịch Trình.
Chủ tịch Trình tìm khăn lông khắp nơi để lau cho giao nhân.
Khi cầm áo sơ mi mình cởi ra lau đầu cho giao nhân thì mới nghĩ, người nên lau là mình mới đúng.
Giao nhân ngồi trên chiếc giường ướt sũng, kẻ ác mách lẻo trước: - Anh đi mà không nói với tôi một tiếng?
Chủ tịch Trình nghĩ, rõ ràng là cậu không từ mà biệt trước.
Nhưng bây giờ giao nhân đã trở về.
Còn chủ tịch Trình trước đó đi, đúng là không nói với giao nhân.
Giao nhân thấy chủ tịch Trình á khẩu không trả lời được, bèn thưởng anh một đòn cửu âm bạch cốt trảo mới xem như nguôi giận.
Giao nhân không phải là giao thù dai.
Thứ duy nhất khiến y thù dai đó là nhân ngư.
Y cảm thấy nhân ngư là một sinh vật biển trà xanh.
Nham hiểm gian xảo, làm bộ làm tịch.
Hiện giờ có thêm một người khiến giao nhân thù dai.
Chính là chủ tịch Trình.
Nham hiểm gian xảo, làm bộ làm tịch. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Làm bộ thân thiết với giao nhân, thực ra là lừa giao nhân về biển, còn bản thân thì bỏ đi một mình.
Giao nhân chỉ muốn về biển rộng xem thử.
Chưa nói là không đi theo chủ tịch Trình nữa.
Cuối cùng chủ tịch Trình cũng get được điều này, tiếc là hơi muộn rồi.
Giao nhân lạnh mặt nhìn chủ tịch Trình không nói gì, suốt một buổi tối.
Nước mưa lạnh lẽo vỗ vào mặt giao nhân, làm tăng thêm cảm giác xinh đẹp yếu đuối cho y.
Rồi lại vỗ vào mặt chủ tịch Trình, chủ tịch Trình cảm thấy nếu còn mưa nữa, có lẽ anh không sống nổi qua đêm nay mất.
Ngày hôm sau đã không thấy giao nhân đâu.
Chủ tịch Trình chỉ ngủ một chút khi mưa đã tạnh, thức dậy thì căn phòng đã biến dạng.
Trên tấm tôn màu đầy những dấu móng tay do giao nhân cào cấu, quả thật rất tức giận.
Chủ tịch Trình định ở lâu ngày dài tháng trên đảo.
Đầu tiên anh đổi sang căn nhà lợp tôn khác, sau đó bảo trợ lý thả cho anh ít đồ tiếp tế từ trên không.
Vì tiện cho việc giao nhân nguôi giận đến tìm anh, chủ tịch Trình định đào một con kênh để nối liền căn nhà lợp tôn màu với biển.
Đào cả ngày, không có kết quả, đành phải bỏ cuộc.
Ngày hôm sau, chủ tịch Trình mang notebook và một chiếc máy tính bảng đi ra bờ biển làm việc.
Notebook dùng để họp video, chủ tịch Trình ngồi dưới đất, lúc đứng lên mông toàn là cát.
Ở bên kia, trợ lý thấy chủ tịch Trình làm việc trong môi trường tự nhiên chưa được khai hóa, cảm thấy có lẽ chủ tịch Trình phản tổ rồi.
Máy tính bảng dùng để chiếu phim truyền hình.
Chiếu "sự quyến rũ của người vợ”.
Lúc đi giao nhân vẫn chưa xem xong.
Chủ tịch Trình làm việc với khuôn mặt không chút cảm xúc, bỗng nhiên bên tai vang lên một câu “Em lẳng lơ thật ấy”.
Trước chiếc máy tính bảng xuất hiện một vùng nước nhỏ sủi bong bóng bất thường.
Ánh sáng trong mắt chủ tịch Trình chợt lóe lên, muốn xuống biển bắt cá.
Nhưng lý trí còn sót lại trong đầu nói với anh:
Nếu làm phiền giao nhân xem phim, có lẽ sẽ biến thành cá bắt anh.
Là kiểu cào một vuốt sẽ lòi xương luôn.
Là một người thành đạt trong xã hội, tủ quần áo của chủ tịch Trình đựng đầy những bộ vest ba món.
Hiện giờ anh sống trong căn nhà lợp tôn màu, nhưng quần áo vẫn không mất đi phong thái.
Bộ vest trên người chủ tịch Trình phẳng phiu, mở cuộc họp video, bên dưới lại là một chiếc quần xà lỏn caro đỏ.
Phối với chiếc cà vạt đỏ, hoàn hảo.
Tuy đã vào mùa đông.
Nhưng vị trí địa lý của hòn đảo không người này khiến nó vẫn duy trì nhiệt độ không khí ở 20 độ C trở lên.
Hàng ngày chủ tịch Trình ngoại trừ mở họp làm việc, không thì cũng mặc quần xà lỏn cầm máy tính bảng đến bờ biển câu cá.
Hôm nay chủ tịch Trình quyết định ngồi bên bờ biển, khi cố định máy tính bảng trên bờ cát thì bỗng phát hiện ra một vấn đề nghiêm túc.
“Sự quyến rũ của người vợ” sắp chiếu hết rồi.
Đã là tập cuối cùng, chủ tịch Trình vội vàng chọn tốc độ phát là 0.5x, cấp tốc gọi điện thoại cho trợ lý.
- Có phim máu chó nào hay không?
Còn chưa nói xong, trên cẳng chân chủ tịch Trình chợt đau nhói.
Cúi đầu thì thấy vết thương nhỏ hẹp tạo thành hai ký hiệu.
“1x”
Nước biển gần bờ sáng lấp lánh, bao phủ lấy bọt sóng vàng.
Thật cảm động.
Cuối cùng giao nhân cũng chịu nói chuyện.
Chủ tịch Trình kích động muốn xăm hình “1x” này lên chân.
Rất có giá trị kỷ niệm.