“Tiểu thư.” Cốc Vũ và Kinh Trập đều có chút ít cảnh giác bảo vệ trước mặt Thẩm Diệu. Vì nếu hét lên không tránh khỏi có chút khó coi, hơn nữa, huống hồ thiếu niên này mặc áo gấm, lại cực kỳ quý khí mỹ mạo, ngược lại khiến người ta nghi ngờ về thân phận của hắn. Nhưng vì dù sao cũng là người lạ nên Cốc Vũ và Kinh Trập luôn lo sợ điều gì đó ngoài ý muốn xảy ra.
“Cốc Vũ, Kinh Trập, các ngươi canh chừng ở lối vào rừng.” Thẩm Diệu nói.
“Nhưng Tiểu thư…” Hai người hơi do dự.
“Đi.” Thẩm Diệu khẽ cau mày. Không biết tại sao, nhưng nàng rất giỏi ra lệnh. Mỗi khi ra lệnh cho tỳ nữ của mình làm chuyện gì, đều sẽ mang theo một loại uy nghiêm khó hiểu khiến người ta không dám phản bác.
Kinh Trập và Cốc Vũ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lui về canh chừng ở lối vào rừng.
“Cô đúng là thú vị.” Tạ Cảnh Hành tựa vào thân cây, nghiền ngẫm nhìn cô. Hắn rõ ràng là một thiếu gia kim tôn ngọc quý, nhưng ánh mắt lại sắc bén như lưỡi kiếm đẫm máu trên chiến trường, ngữ khí bình thản cũng có thể toát ra hàn ý lạnh thấu xương. Suy cho cùng, là người đã từng thấy máu trên sa trường?
“Tạ Hầu Gia muốn nói cái gì?”Thẩm Diệu hỏi. Tạ Cảnh Hành đột nhiên xuất hiện, đương nhiên không phải tới đây nói chuyện phiếm. Người này tuy còn trẻ tuổi nhưng làm việc lại vô cùng có chủ ý, Lão Hầu Gia cũng không quản được hắn, nên hắn sẽ càng làm càn hơn, khiến người ta không biết phải làm sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play