Hứa Du Nhiên nhướng mày cười trông rất có tự tin.

"Những thứ mà tôi hợp ý chưa bao giờ thoát khỏi tầm tay của tôi được cả".

Tôi nửa nhắm mắt, nửa cười, nửa như đang sửa chữa, lại như là mắng chửi: “Lục Dung không phải là đồ vật”.

Hứa Du Nhiên quả nhiên đã thẹn quá hóa giận: "Cô không được phép nói như vậy với anh ấy!".

"Lục Dung và tôi chẳng qua là vừa mới rời xa nhau mà thôi, chúng tôi vẫn còn rất yêu nhau".

"Kim Mạn Mạn, buông tay đi. Cô và Lục Dung vốn không phải là người cùng một thế giới đâu".

Hai người này thật đúng là có tình ý đấy chứ. Một người son sắt thề rằng đã buông xuống rồi, trong khi người kia lại xác thực rằng họ vẫn còn đang yêu nhau.

Nhưng tại sao đều phải chạy đến trước mặt tôi để nói vậy nhỉ? Trông tôi giống dáng vẻ của mấy người đang rất cần mấy câu chuyện bát quái này lắm à?

Tôi nhịn không được mà bật ra một tràng cười giễu cợt.

"Được thôi, vậy thì cô cố gắng lên nhé".

“Nếu người mà Lục Dung chọn là cô thì tôi sẽ ly hôn với anh ấy”.

Hứa Du Nhiên nhếch môi kiêu ngạo: “Nhìn không ra được nhỉ, người như cô vậy mà lại rất dễ bàn bạc ha”.

"Vậy thì tôi cũng cảm ơn trước nhé. Đến lúc đó tôi sẽ không quên mời cô một ly rượu mừng đâu...".

Không, không phải vậy.

Tôi không phải là người dễ đồng ý đâu.

Chỉ là tôi ghen tị với Lục Dung mà thôi.

Anh đã đợi được cô.

Còn tôi, mãi mãi cũng không thể đợi được người tôi yêu quay trở lại nữa.

Hứa Du Nhiên tràn đầy khí thế quay đầu bước đi.

Tuy nhiên, khi đẩy cửa ra, một giọng nói trầm thấp liền phát ra.

Lục Dung ở phía sau cửa, vẻ mặt thờ ơ: "Sao cô lại ở chỗ này?".

Hứa Du Nhiên lập tức co rúm người lại, miễn cưỡng nặn ra nụ cười: “Em chỉ vừa tán gẫu với Mạn Mạn chút thôi”.

Nhưng Lục Dung lại chưa từng nhìn cô ta.

Anh bước thẳng đến chỗ tôi, cúi người xuống nhặt từng mảnh đất sét bị vỡ lên rồi đưa đến trước mặt tôi: “Còn có thể sửa được nữa không?”.

Tôi lắc đầu.

Lục Dung ném mấy mảnh nhỏ đó vào thùng rác, sau đó quay lại nhìn Hứa Du Nhiên.

 m thanh anh trầm thấp, ngữ điệu thong thả, nhưng giọng điệu lạnh nhạt này càng khiến cho lòng người thêm run sợ, còn hơn là tức giận đến tím mặt mày nữa.

“Em gái, khoản nợ cờ bạc của mẹ cô vẫn là do tôi trả phải không?”.

“Bố cô đánh cô, là tôi đứng ra bảo vệ cô đúng không?”.

“Anh trai cô cưới vợ sinh con, tiền cũng là do tôi đưa nhỉ”.

“Năm năm trước, tôi bị tai nạn giao thông gãy một chân, lại vừa làm ăn thua lỗ, tiền vốn xoay vòng cũng không có… Ngay lúc khó khăn như thế, cô bảo tôi bỏ ra ba triệu để cô đi du học, tôi cũng cắn răng cố dành dụm rồi cũng đều đưa hết cho cô".

"Tôi đã tận tình tận nghĩa với cô lắm rồi mà".

"Hồi đó, trong miệng cô đều là truy cầu cuộc sống của riêng mình, vậy tại sao bây giờ cô lại muốn chạy đến đây để phá hoại cuộc hôn nhân của tôi vậy hả?".

Mỗi một câu mà Lục Dung nói ra lại càng khiến sắc mặt của Hứa Du Nhiên càng thêm trắng bệch hơn.

Cô ta bịt tai lại, thét một tiếng vô cùng chói tai.

"Em sai rồi! Em sai rồi, vậy còn chưa được nữa sao? Nếu trước đây là em có lỗi, anh đều sẽ tha thứ cho em kia mà. Tha thứ cho em thêm một nữa không được sao?".

“Huống chi, vợ của anh lại không yêu anh, tại sao anh không ly hôn đi chứ?”.

Lục Dung sắc bén liếc về phía tôi một cái.

Biểu cảm trên mặt anh không chút thay đổi, nhưng giọng điệu nhìn chung cũng có chút lên xuống: “Lẽ nào tôi cũng không biết cô ấy có yêu tôi hay không nữa à?”.

Hứa Du Nhiên hếch cằm, cười gằn: "Nếu cô ta yêu anh, sao có thể tùy tiện đồng ý với em, [theo đuổi được anh thì sẽ ly hôn] chứ?".

Hai người cùng lúc nhìn tôi.

Một người trong ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.

Người còn lại chính là đang chờ mong.

Tôi im lặng không nói gì.

Nhưng Lục Dung hình như cũng hiểu được rồi.

Bởi vì không nói lời nào chính là đáp án.

Anh đứng trong bóng tối, cố gắng nặn ra một nụ cười nhưng trong nụ cười ấy lại ẩn chứa sự đắng chát sâu sắc.

“Cô ấy có yêu tôi hay không là chuyện của bản thân cô ấy, tôi không cần phải biết”.

“Nếu cô ấy yêu tôi thì tại sao tôi lại phải ly hôn?”.

"Nếu cô ấy không yêu tôi, vậy tôi đây cũng quen rồi, tôi chỉ cần yêu cô ấy thôi".

“Về phần những người khác…”.

Ánh mắt nặng nề của anh nhìn về phía Hứa Du Nhiên: "Phiền phức từ đâu tới đây thì trở về lại chỗ đó đi".

Lời này vừa được nói ra, sắc mặt của Hứa Du Nhiên liền tái nhợt, tựa như ma quỷ vậy.

Cô ta nghẹn ngào quay người bỏ chạy.

Trong phòng làm việc giờ đây chỉ còn lại mỗi tôi và Lục Dung.

Có lẽ bởi vì ánh sáng của sáng sớm quá mức chói mắt, đây là lần đầu tiên tôi phát hiện ra trong đôi mắt sâu thẳm của Lục Dung, có một chút sự nóng rực không dễ nhận ra.

Là do tôi đã quá chậm chạp nên chưa từng phát hiện ra.

Hóa ra những lời chân thành của Lục Dung đối với Hứa Du Nhiên không phải là do tình xưa còn chưa dứt.

Mà là, anh thực sự đã buông bỏ cô ta rồi.

Tôi bị lơ đễnh trong giây lát.

Lúc này Lục Dung mới lên tiếng.

"Anh xin lỗi, là do anh không nhanh chóng xử lý tốt được, cô ta sẽ phải sớm rời khỏi đây nhanh thôi, sẽ không đến quấy rối em nữa".

Không phải, trọng tâm không nên là Hứa Du Nhiên đâu mà.

Tôi đột nhiên ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn vào mắt Lục Dung, nghiêm túc nói: “Lục Dung, anh đã vi phạm không chỉ một chuyện này”.

"Chúng ta chỉ nên là bạn bè và cũng chỉ có thể là bạn bè mà thôi".

Anh không nên thích em.

Lục Dung mím môi, lông mi khẽ run lên: "Em có thể tiếp tục coi anh như bạn bè mà".

"Chúng ta có cách riêng của mình để sống chung với nhau, chúng ta không cần phải giống với người khác".

"Chúng ta sao?".

Lục Dung và tôi rất hiếm khi được đặt cùng một chỗ với nhau, ngoại trừ trong giấy đăng ký kết hôn.

Tôi có chút không tự nhiên mà rụt về phía sau một chút.

Vì vậy mà nụ cười của Lục Dung cũng dần dần bị nhạt đi.

Anh hắng giọng, nhẹ nhàng nói: "Em vẫn chưa ăn sáng nữa đúng không? Để anh đi lấy cho em".

Phòng làm việc của tôi không có bếp nên việc ăn cơm ở chỗ Lục Dung đã trở thành thói quen của tôi.

Nhưng đã hơn một tiếng rồi mà anh vẫn chưa quay lại.

Có lẽ là anh đã bị Hứa Du Nhiên quấn lấy rồi.

Thật sự thì cũng gần như thế.

Có thêm ba vị khách trong nhà nghỉ của Lục Dung.

Hai nam một nữ đều trạc tuổi anh.

Còn có Hứa Du Nhiên, năm người trò chuyện vô cùng sôi nổi.

Có vẻ như bọn họ đã từng là bạn bè.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play